Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > :: Câu Lạc Bộ :: > ..:: Các CLB khác ::.. > CLB Tâm linh

Hãy lắng nghe họ nói *

Hãy lắng nghe họ nói *

this thread has 0 replies and has been viewed 7448 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 22-10-2008, 03:54 PM   #1
Hồ sơ
Gem
Senior Member
 
Gem's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 39
Số bài viết: 2,127
Tiền: 109549
Thanks: 170
Thanked 1,339 Times in 543 Posts
Gem is an unknown quantity at this point
Default Hãy lắng nghe họ nói *

(*) Chủ đề được đặt theo 1 trong 2 Entry dưới đây về vấn đề tâm linh, tin hay không tùy bạn.

2 bạn này là Kiến Trúc Sư, họ học chung trường Gem là những người hoạt động Đoàn năng nổ, MC Thanh Điền và KTS Bình An .


Câu chuyện 1:

Trích:
Bí mật về cái tên:" Lê Bình An"

Mọi người vẫn hay gọi tôi với cái tên Bình An hay Cuốn Chiếu, cái căn cơ và nguồn gốc của tên Cuốn Chiếu thì tôi đã từng kể trong Entry" Gia Đình tôi" nhưng có lẻ mọi người vẫn chưa biết vì sao tôi có cái tên Bình An- hay và bình yên đến thế.

Tôi vốn dĩ không mang cái tên đó, từ khi sinh ra 2 chị em - ba mẹ đã đặt chúng tôi cái tên khá giống nhau- Lê Thơ Tú Vy và Lê thơ Tú Vỹ, chỉ khác nhau mỗi cái dấu " ~" .

Năm tôi vào lớp 1 (7 tuổi) chị tôi đột ngột qua đời vì bị điện giật ở một nhà hàng xóm trong lúc đang chơi -và thế là bố mẹ mất đi Tú Vy- chỉ còn lại Tú Vỹ- và cứ thế tôi lớn khôn.

Cho đến 2 năm sau- gia đình tôi ngạc nhiên vì có một người đan ông lạ hoắc tìm đến với vẻ mặt đầy lo lắng và hớt hải. Ông ta kể:

"Tôi làm nghề đi Điệu (cái nghề đi tìm Trầm Hương ở xứ tôi) , cách đây 1 tuần vì công việc không thành công lắm nên tôi mới vào rừng "Cầu Cơ", để mong những người khuất mặt khuất mày giúp tôi chỉ ra nơi có nhiều Trầm để tôi khai thác, tôi gặp một cô gái - chẳng biết cô ta là ai ,cô ta nói rằng:

"Nếu tôi giúp anh thành công, thì anh hãy tìm đến địa chỉ này, gặp ông tên Lê Đình Tú và bà Trần Thị Mộng Vân nói rằng hãy đổi tên cho em gái là Lê Thơ Tú Vỹ gấp, nếu không thì sẽ không kịp"....

Sau đêm đó tôi đã tìm ra được khu rừng có nhiều Trầm hương và tôi đã thắng lớn, nhớ lại lời hứa họm nọ, tôi quyết định tìm đến nhà mình để nói rõ...

Nói xong ông ta nhìn lên bàn thờ chị tôi và ông ta giật thót người chẳng hiểu vì sao...rồi xin phép ra về .

Ba mẹ tôi mặt dù không muốn tin nhưng cũng phải suy nghĩ - ông ta là người lạ, gia đình chỉ còn còn một đứa con gái - thôi thì chẳng mất mát gì mà lại cảm thấy đỡ lo lắng, và thế là sau gần nữa tháng trời tìm cái tên mới cho thật ý nghiã và phù hợp ba mẹ quyết định đặt tôi cái tên: Lê An Bình, nhưng tiếp tục, trong dòng họ tôi lại không đồng ý vì Bình là tên của một người anh họ tôi ở xa không nên đặt trùng tên nhau sẽ không tốt , và tên tôi lại bị đổi lại lần nữa với cái tên Lê Bình An, chỉ mong muốn: cầu cho con gái lớn khôn Bình An và khỏe mạnh là được.

Và thế là kề từ năm tôi vào lớp 3(9 tuồi) bằng số tuổi của Chị tôi khi qua đời, tôi mang theo mình một cái tên mới- và cũng từ đây tôi sẽ không bị bạn bè gọi bằng cái tên "Quỹ" nữa, vì người dân xứ tôi họ không thể gọi từ "Vỹ" được mà cứ gọi là "Quỹ, Quỹ" .

Lê Bình An- tôi thích cái tên này và thích cái câu chuyện mang đầy màu sắc Âm Dương trong đó, có lẻ sẽ có người không tin nhưng đó là câu chuyện có thật 100% đã xảy ra...nói đến những câu chuyện kiểu như thế này thì gia đình tôi có nhiều vô số kể và không thể lý giãi được.

Một tuần mới Bình An mọi người nhá!!!!
Câu chuyện 2 :
Trích:
Hãy lắng nghe họ nói

Công ty chuyển về địa điểm mới trong lúc chờ xây dựng cao ốc 26 tầng, địa điểm được thuê là một tòa nhà 4 tầng khang trang nằm trong khu biệt thự ở sân bay. Từ ngày đầu bước vào nơi làm việc mới, dù không nói ra nhưng mọi người đều mơ hồ có một cảm giác bất an. Những ngày sau đó, công ty liên tục xảy ra sự cố. Sếp đổ bệnh , con cái và người thân các nhân viên cũng lần lượt đổ bệnh nặng hay bị tai nạn giao thông, các hợp đồng bị thua lổ hàng 8, 9 con số…cảm giác bất an ngày càng lớn, bắt đầu xuất hiện những cây nhang lén lút cắm trong các chậu cây, những nghi vấn được đưa ra bàn tán thêu dệt, nhiều người bắt đầu thú nhận thỉnh thoảng nghe vài tiếng động lạ khi đi WC hay khi làm đêm. Một thông báo cấm tụ tập bàn tán được đưa ra nhưng cũng không ngăn được thông tin lan truyền trên mạng nội bộ, chỉ duy có các cộng tác viên là vô tư không biết chuyện. Không khí làm việc căng như một sợi dây đàn. Và rồi sợi dây đàn đã đứt vào một ngày nắng nóng. Buổi trưa hôm đó, cả công ty đang tập trung dưới bếp thì bổng nghe tiếng thét thất thanh, tiếng cửa phòng đập mạnh, tiếng người tháo chạy trên cầu thang. Trưởng phòng sản xuất xuất hiện với gương mặt hốt hoảng đầy nốt đỏ, nước mắt rơi lã chả, chị nấc lên từng tiếng, tay chân run lẩy bẩy. Sau vài dây im lặng vì bất ngờ, cả công ty vỡ ra như bầy ong vỡ tổ. Người thì đỡ vội chị L ngồi xuống, người thì chạy đi lấy túi y tế, vài người gan dạ chạy lên WC xem xét, đa số còn lại bu xung quanh nạn nhân hỏi han, an ủi. Chị L lắp bắp kể lại, sau khi đi …500đ theo thói quen tốt chị rửa tay và rửa mặt, đang vấp nước lên mặt chị bổng cảm thấy rát buốt, ngẩng mặt lên nhìn vào gương chị sửng sờ không hét thành tiếng khi thấy gương mặt mình đầy các mốt đỏ, dùng hết bình tĩnh chị tông cửa WC chạy ra, sau đó thì mọi người đã biết. Nghe chị L kể xong cả đám đông người im phăng phắc, chỉ nghe tiếng nấc cục của em H phòng kế toán.

Nhóm kiểm tra WC trở xuống cho biết mọi chuyện trong WC vẫn bình thường, nước sử dụng không có vấn đề chỉ duy có cánh cửa WC bị long bản lề, có lẽ do chị L trong lúc hoảng sợ đã tông quá mạnh. Đám đông lại như bầy ong vỡ tổ, nhiều giả thiết được đưa ra, người thì cho rằng nước máy khu vực này hàm lượng Flo quá cao mà da mặt chị L sau khi sinh lại quá nhạy cảm nên mới nổi mẩn, người lại cho rằng do chị L dành ăn quá nhiều kẹo lạ (do sếp đi công tác mua về) nên mới bị ngộ độc, người lại nói chị L dị ứng với loại phấn mới… Sẽ còn nhiều giả thiết nữa được đưa ra nếu như sếp phó không lớn tiếng giải tán, mọi người ai về phòng người ấy, riêng chị L được dìu lên phòng khách nằm nghỉ, chờ tĩnh tâm sẽ gọi điện thoại kêu chồng rước về, lúc này những nốt đỏ bắt đầu rỉ nước nhìn kĩ trông như những nốt chàm.

Không khí công ty có vẻ như im ắng trở lại (chỉ còn nghe tiếng chị L rên rỉ xót xa cho nhan sắc). Nói là có vẻ, vì chắc chắn sau những cánh cửa đóng kín, những giả thiết vẫn tiếp tục được đưa ra. Sự im ắng giả tạo đó được duy trì khoảng 45 phút thì………..

12h trưa toàn bộ điện trong công ty bỗng phụt tắt, cùng lúc nhân viên phòng sản xuất hốt hoảng chạy xuống ( lại là phòng sản xuất). Mọi người kể cả chị L ùa lên lầu 4, một cảnh tượng kinh hoàng diễn ra. Chị U, người đẹp nhất công ty đang lăn lộn dưới đất, miệng ú ớ liên tục, mắt trắng dã. Ai đó la lên “nó bị động kinh”. Vài người gan dạ (cũng chỉ là số ít: vài) lao vào chấn U xuống, nhét cuộn giấy vệ sinh vào miệng (đáng ra là nhét chanh nhưng trong phòng làm việc làm gì có chanh). U vùng vẫy cố đẩy mọi người ra, gân cổ nổi xanh nổi đỏ, mắt trừng trừng nhìn lên trần nhà. Cũng may là U đang trong giai đoạn ăn kiêng nên mất sức, chứ bình thường vài người chắc không đủ kềm chặt cô. Thấy không ổn, a T làm liều nhấp một ngụm nước trà phun vào mặt U, vậy mà bổng nhiên hiệu quả, U từ từ mềm người rồi nằm thiêm thiếp. Dầu gió xanh được huy động tối đa, khoảng được 10p khi mọi người đề nghị gọi 115 thì U mở mắt.

Điều bất ngờ là U lại ngơ ngác nhìn mọi người đang xúm xít quanh mình. Nghe mọi người kể lại, U càng ngơ ngác, chị luôn miệng không tin và cho rằng mọi người đang hù dọa mình. Cho đến khi mọi người trưng ra những vết U cắn những người đè mình và cả cuộn giấy vệ sinh đẫm nước miếng, U mới im lặng. Sự sợ hãi bắt đầu hiện lên trong mắt U, chị ngập ngừng xin lỗi những người bị cắn, thật sự chị không nhớ gì cả.

Hôm ấy U và L được đặc cách cho về sớm, mọi người trong công ty cũng lén lén lần lượt chuồn về. Ngày hôm sau thông tin đã truyền tới tổng công ty, đích thân sếp tống vi hành tới chi nhánh. Sau khi xem xét tình hình, một cuộc gọi được kết nối với … Thằng tui không biết …là ai, chỉ nghe kể lại đó là một nhân vật rất cao tay. Qua điện thoại …làm toàn bộ những người chứng kiến tái mặt khi biết tường tận vị trí công ty ở ngã 3, công ty có 4 tầng, công ty có 3 lớp cửa và mọi người đang gọi điện thoại ở tầng 2. Nhưng những thông tin đó vẫn chưa kinh khủng bằng thông tin : trong công ty đang có 2 oan hồn trú ngụ, 1 nam một nữ, đây là 2 công nhân bị tai nạn trong lúc xây nhà…nhưng lí do 2 oan hồn này ám công ty thì…phải có mặt mới xác định được.

Tất cả nhân viên rụng rời, không ai nói ra nhưng trong suốt 2 ngày qua trong túi mọi người không có tỏi thì cũng có bùa bình an. Chẳng biết hôm nào trong tuần này …mới tới để kết thúc mọi chuyện. Chỉ biết rằng chị L và U đã viết đơn xin nghỉ phép.

Sáng nay nghĩ bệnh nên kể lại câu chuyện này cho mọi người nghe, biết đâu trong công ty mọi người cũng đang có……. Tất nhiên là thằng tui ngồi ở nhà, vậy mà vẫn có cảm giác ai đó đang ngồi sau lưng mình.
Gem is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến

Chủ đề tương tự
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gởi
"Ta tự hào có 2 gia đình, một gia đình huyết thống và một gia đình LQĐ" solidity Tâm Sự - Cảm Xúc 15 23-08-2008 11:52 AM
10 Câu nói bạn gái thích nghe nhất LeGiang Chút tình gởi gió 0 29-11-2006 11:48 AM
Liên Thanh Quyết Ngo Tuan Hiep Kim Dung-Tác giả & Tác phẩm 4 01-01-1970 07:00 AM
..::Cánh đồng Bất Tận::.. nobipotter ..:: CLB Văn Thơ ::.. 8 01-01-1970 07:00 AM


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:40 PM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps