Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > :: Câu Lạc Bộ :: > ..:: Các CLB khác ::.. > CLB Du lịch

CLB Du lịch Dành cho các thành viên yêu thích du lịch

Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

this thread has 40 replies and has been viewed 21247 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 15-08-2008, 09:28 AM   #1
Hồ sơ
phanphuong
Super Moderator
 
phanphuong's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2006
Số bài viết: 8,221
Tiền: 371
Thanks: 1,950
Thanked 7,351 Times in 2,060 Posts
phanphuong is on a distinguished road
Default Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Nhận được email của H2S, đọc xong thì....,bất ngờ và cảm động!
Chẳng kịp hỏi ý kiến của tác giả, PP post gấp lên forum, vì chỉ còn 3 ngày nữa là Bình Rượu Cần sẽ chiễm chệ trên sàn...đấu giá!
---
Chuyến đi Hòa Bình đã qua hơn một tuần và bình rượuc cần cũng đã được chuyển vào sài gòn. Như vậy là những lo lắng của tôi cũng vơi đi được rất nhiều phần và bình rượu cần cũng chỉ còn một chặng đường nữa là kết thúc hành trình đầy thú vị, hành trình của những lo lắng, của những chờ mong, của niềm vui khám phá, của nụ cười mãn nguyện và đến ngày 17/8 đây sẽ là của những tấm lòng.
Tôi biết bình rượu cần luôn là dấu chấm hỏi với nhiều anh chị em kể từ khi tôi thông báo đã mang được nó về. Tôi cũng biết rằng những người bạn phương Nam đang chờ đợi tôi chia sẻ những điều lý thú về chuyến đi của tôi. Tôi chậm trễ phần vì công việc bận rộn, phần vì tôi băn khoăn không biết phải viết như thế nào để những người bạn của tôi có thể hình dung rõ hơn về mảnh đất tôi đã đến, về những con người tôi đã gặp trong khi không có một bức hình minh họa nào chỉ vì tôi sơ suất đã để quên máy ảnh ở nhà. Hôm nay đã là ngày 14/8 và chỉ còn 3 ngày nữa là sẽ đến ngày ai ai cũng chờ đợi, bình rượu cần sẽ được đem ra đấu giá , sẽ thay mặt tôi gửi đến những người bạn mà tôi chưa có cơ hội gặp mặt một lời chào và một lời chúc. Tôi không thể trì hoãn việc này thêm được nữa
Câu chuyện bắt đầu từ khi tôi nảy ra ý định ăn mừng tròn một tháng ngày tôi vào công ty làm việc, tôi và 2 người bạn gái thân rủ nhau về nhà bạn chơi ở Hòa Bình. Kế hoạch đã đựợc lên một thời gian trước đó, và thật tình cờ, tôi cũng được biết chương trình bán đấu giá của anh Phanphuong trong ngày hội truyền thống. Tôi chợt nảy ra ý tưởng là sẽ đem bình rượu cần từ Hòa Bình về và gửi vào SG để anh Phương đem đấu giá. Ý tưởng đến bất chợt và khi nghĩ ra tôi liền post lên mà không kip suy nghĩ những khó khăn trong vận chuyển từ HN vào và việc phải đi tìm bình rượu do chính tay người dân tộc làm ra.Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng bình rượu cần là đặc sản ở Hòa Bình và khi về đó rồi thì việc mua cũng dễ dàng thôi. Mãi đến khi đọc comment của anh Phương tôi cũng có lo âu.
Như vậy sẽ có 3 vấn đề mà tôi cần suy nghĩ:
- Làm thế nào để thuyết phục những cô bạn của tôi cùng đi lên bản? Việc này thật sự là khó khăn vì chúng tôi đểu là con gái và sẽ đi xe máy.
- Làm thế nào để đi tìm được bình rượu cần do chính tay người dân tộc làm?
- Làm thế nào để vận chuyển vào trong SG?
Vấn đề đó khiến tôi lo lắng nhất là làm thế nào để chuyển đựợc bình rượu vào trong đó thật an toàn và kịp cho ngày hội. Tôi cùng các ACE & B đã cùng đưa ra nhiều giải pháp và cuối cùng tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào khi anh Nobi cho biết có anh Phú đang công tác ở HN có thể giúp tôi mang bình rượu cần vào trong đó.
Việc vận chuyển đã xong! Giờ chỉ còn vấn đề tôi sẽ mua được bình rượu như thế nào mà thôi!
Mục đích của chuyến đi Hòa Bình đã thay đổi một chút. Từ việc chỉ đơn giản là đi chơi cùng mấy người bạn để thay đổi không khí thì giờ mang thêm một quyết tâm khác “Phải mua bằng được loại rượu “xịn” mang về!” . Trong thâm tâm tôi lúc đó chỉ suy nghĩ một điều đơn giản rằng: Đây là món quà đầu tiên tôi gửi tặng những người bạn và thêm nữa món quà này sẽ được mang bán đấu giá để gây quỹ học bổng nên tôi cần phải cố gắng hết sức mình để mua được nó. Tôi chỉ dám nói cố gắng hết sức bởi lúc đó tôi không chắc là mình có thể tìm mua được thứ rượu do người dân tộc làm mà không vì mục đích thương mại.
Tối thứ 7 tôi trằn trọc không thể ngủ được. Hai cô bạn không thể đi được cùng tôi. Mối lo sợ của họ tôi hiêu và không trách. Bạn tôi lo lắng cho sự an toàn của họ và của tôi. Họ ngăn cản không muốn tôi đi. Nhưng… tôi từ bé cho đến tận bây giờ chưa một việc gì tôi muốn mà không thể làm được và cá nhân tôi luôn bị kích thích bởi những thứ người khác cho rằng tôi không thể hoặc không nên làm thì tôi lại luôn cố gắng làm. Dù sự cố gắng đó có thể cho kết quả không như ý, có thể tôi sẽ thất bại nhưng chí ít là tôi cũng sẽ không hối hận, tôi sẽ thanh thản vì tôi đã toàn tâm tòan ý, tôi đã cố gắng hết sức mình. Và vì không ngủ được, tôi lang thang trên mạng tìm thông tin về rượu cần. Thông tin thu nhận được không nhiều lắm! Tôi biết được rượu cần ngon nhất là ở vùng Mường Bi (nay được gọi là Tân Lạc). Tôi biết được thêm địa chỉ của một gia đình làm rượu cần để bán có tiếng ở thị xã Hòa Bình là bà Bùi Thị Cùi. Tôi biết tới nghệ nhân rượuc cần Bùi Văn Ểu ở xã Phong Phú, huyện Tân Lạc, tình Hòa Bình thông qua một bài báo viết về Lễ hội rượu cần năm 2007 ở Hòa Bình. Tôi ghi những thông tin tôi tìm được này ra giấy và bắt đầu suy nghĩ những tình huống có thể xảy ra đối với tôi, đối với hành trình của tôi. Tôi đưa ra những giải pháp trong những tình huống mà tôi có thể gặp phải trên đường đi và ở trên bản ( Nếu tôi may mắn đi lên đó được. Thực sự lúc đó tôi nghĩ nơi tôi đến sẽ mông muội lắm). Tôi đi chuẩn bị những vật dụng phòng thân cần thiết mà tôi có thể mua được ở đây, thỏa thuận với bạn bè rằng tôi sẽ thường xuyên gọi điện báo cho họ biết tôi đang ở vùng nào và họ cũng sẽ thường xuyên chủ động gọi cho tôi xem tình hình thế nào. Khi cảm thấy mọi việc được chuẩn bị kỹ lưỡng tôi lên giường đi ngủ. Lúc đó đồng hồ chỉ 23h55p.
Sáng chủ nhật (3/8), khi đang ăn sáng cùng lũ bạn tôi dò hỏi người bán hàng có khuôn mặt cho tôi cảm giác rang bác ấy là người phúc hậu đường đi từ Lương Sơn về thị xã Hòa Bình cách đây bao xa? Và trên đường đi có đoạn nào nguy hiểm không? Bác ấy cho tôi biết rằng đường đi toàn đường rải nhựa và không có gì nguy hiểm. 10h sáng tôi yên tâm chia tay mấy đứa bạn trong ánh mắt lo âu của họ.
12h tôi đến thị xã Hòa Bình. Thị xã tương đối nhộn nhịp và gần giống với Thái Nguyên quê tôi. Tôi dừng chân ở một quán nước để nghỉ ngơi và suy nghĩ xem mình nên đi tiếp đến đâu để tìm mua rượu bây giờ và sẽ đi như thế nào? Và bởi vì hôm trước đọc báo thấy có nhắc vùng Mường Bi nay là Tân Lạc có rượu ngon nên tôi quyết định điểm đến tiếp theo sẽ là Tân Lạc. Và tôi có 3 lựa chọn: Một là gửi xe máy ở bến xe khách Hòa Bình và bắt xe ô tô đi Tân Lạc. Hai là, vào khách sạn để hỏi xem họ có tuor du lịch nào đến bản Mường Bi không? Ba là, tôi tiếp tục hành trình đến Mường Bi bằng xe máy. Tôi hỏi chủ quán những câu hỏi mà tôi đã hỏi bác bán đồ ăn sang. Còn hơn 37 Km nữa và đường đi ban ngày thì không có trộm cướp nhưng đường đi có những khúc cua và dốc tương đối khó đi. Tôi vẫn phân vân trước 3 sự lựa chọn về cách đi cho hành trình. Tôi hỏi đường đến bến xe khách và ở đây tôi được biết đến 15h mới có xe đi Tân Lạc. Tôi nhẩm tính như vậy là khoảng 16h tôi sẽ có mặt ở đó nếu tôi đi bằng phương tiện này và khi đến đó rồi thì tôi sẽ lên bản kiểu gì vì chắc chắn là người ta sẽ cho tôi xuống chỗ đường quốc lộ mà nếu bắt xe ôm thì đường đồi núi ai biết chuyện gì sẽ xảy ra. Tôi cảm thấy có nhiều bất lợi khi tôi lựa chọn phương án đi bằng xe ô tô lên đó. Tôi nghĩ đến cách đi theo tour của khách sạn, có vẻ như đây là sự lựa chọn an toàn nhất nhưng cũng có một vài điều không thuận tiện, không chắc đã giúp tôi đạt được mục đích. Tháng 5 tôi cùng 3 người bạn nữa đi Sapa, chúng tôi cũng đi lên bản thông qua tour du lịch của khách sạn và tôi đã có một ít kinh nghiệm. Những ngôi nhà chúng tôi đến phần nào cũng mang chút ít thương mại., nếu họ có làm rượu thì cũng chưa chắc đó là rượu chuẩn mà nếu tôi muốn vào những nhà khác để tìm thì cũng không được. Và có vẻ như số phận giúp tôi ra quyết định bởi khi tôi vào các khách sạn thì họ đều trả lời họ không có tour đi Mường Bi. Tôi quyết định tiếp tục hành trình bằng xe máy. Tôi cứ đi đến chỗ nào cảm thấy sợ hoặc nguy hiểm quá thì quay đầu xe về thị xã. Dù sao thì tôi cũng đã biết địa chỉ của người làm rượu cần có tiếng ở vùng này rồi. Tôi tìm những người cao tuổi có khuôn mặt phúc hậu để hỏi đường đi. Quả thật là đường đi tương đối rắc rồi nên các bác ấy cũng chỉ cho tôi một chặng đường ngắn rùi tời đó thì lại hỏi tiếp. Cũng phải qua 6 lần hỏi đường thì tôi mới đi đến được Tân Lạc. Quãng đường từ thị xã Hòa Bình lên đây tưa như một bức tranh thủy mặc. Phía trước mắt có lúc là đường đèo quanh co, lúc thì mây núi chập chùng, thuy thoảng trong rừng cây có bong dáng của một căn nhà sàn, đôi khi trên đương đi tôi bắt gặp những người bản địa đang đi lấy củi về để chuẩn bị bữa cơm chiều. Những tia nắng của mùa hạ như làm tô điểm thêm một màu xanh ngút ngàn của núi rừng vào đôi mắt. Cảnh vật và con người đẹp một cách bình dị. Mọi lo lắng ban đầu không còn nữa, trong tôi chỉ còn lại một cảm giác khoan khóai đến lạ thường. Mải ngắm nhìn những cảnh vật xung quanh, tôi đi qua những đoạn đường mà mọi người cảnh báo là nguy hiểm lúc nào cũng không biết. 15h tôi đến Tân Lạc. Nhìn thời gian như vậy tôi nhẩm tính là nếu mua được rượu thì tôi cũng không đủ thời gian để quay lại thị xã nữa. Tôi để ý trên đường xem có khách sạn nào để tôi nghỉ ngơi không và khi tìm được một cái tôi mới yên tâm. Khi đến Tân Lạc rồi tự nhiên tôi mất phương hướng. Giờ tôi sẽ đi đâu đây? Khi tôi ở Lương Sơn thì tôi có điểm đến là Hòa Bình. Khi tôi ở Hòa Bình thì tôi có điểm đến là Tân Lạc. Bây giờ tôi đang ở Tân Lạc rồi thì tôi sẽ đi đâu? Nhìn xung quanh và đưa tầm mắt ra xa một chút tôi không thấy cái nhà sàn dân tộc nào cả. Mà hỏi mọi người xem có nhà người dân tộc nào làm rượu cần không xem ra không ổn chút nào? Tôi cần phải có một lí do nào đó để hợp lý hóa câu hỏi của mình và cũng là tìm điểm đến cho chính mình. Trong giây phút đó tôi chợt nhớ đến nghệ nhân rượu cần Bùi Văn Ểu. Tôi chỉ nghĩ xác suất hỏi được nhà ông ấy chắc chỉ có 5%. Nhưng kệ! Có người để hỏi là may rồi. Tôi dự đoán và cũng hy vọng rằng khi nghe tôi hỏi đến tên nghệ nhân rượu cần Bùi Văn Ểu người ta se hỏi tôi tìm ông ấy có việc gì? tôi sẽ trả lời là vì tôi có đọc bài báo về rượu cần, tôi cảm thấy rất hứng thú và tôi muốn tìm hiểu nhiều hơn nữa về nó. Tôi được biết ông ấy là nghệ nhân rượu cần và tôi muốn tìm đến ông ấy để tìm hiểu thêm. Và tôi cũng dự đoán rằng có thể những người mà tôi hỏi sẽ không biết ông ấy là ai nhưng có thể sẽ chỉ cho tôi một người am hiểu về rượu cần khác…
Tôi đi thêm một đoạn đường thì gặp 2 người đàn ông, tôi dừng lại và hỏi thì tôi được biết xã Phong Phú có rất nhiều xóm vậy tôi hỏi ông Ểu ở xóm nào. Quả thật tôi nghĩ trông tôi lúc đó chắc buốn cười lắm, chắc ngố rừng lắm. Tôi thành thật thú nhận rằng tôi đọc trên báo và chỉ biết ông ấy ở xã Phong Phú thôi chứ tôi không biết ông ấy ở xóm nào. Và tôi nói thêm dù hy vọng rất mong manh là tôi nghĩ ông ấy là nghệ nhân rượu cần hẳn là nhiều người biết đến. Người ta hỏi tôi có phải là nhà báo không? Tôi chỉ cười và nói rằng tôi chỉ là một sinh viên, tôi đang đi tìm hiểu về văn hóa rượu cần để giới thiệu cho những người bạn của tôi mà thôi. Và thật may mắn vì trong khi chúng tôi đang nói chuyện thì có một người đàn ông trung niên đi ngang qua. Hai người mà tôi đang nói chuyện gọi ông ấy lại hỏi giúp tôi. Ông ấy biết! Đây thật sự là một điều tuyệt vời. Tôi cười và hẳn là lúc đó tôi cười rất tươi vì tôi thấy 2 người tôi vừa nói chuyện nhìn sang tôi và cũng bật cười theo. Tôi không biết phải diễn tả với bạn cảm giác của tôi lúc đó như thế nào. Tôi chỉ biết rằng tôi như cảm nhận được tiếng hân hoan của trái tim mình. Người đàn ông đó không nhớ được chính xác địa chỉ xóm nhà ông Ểu mà chỉ nhớ mang máng nhưng có cái để mà tìm tiếp thì cũng là may rồi. Người ta chỉ cho tôi đến chợ Lồf và hỏi nhà ông Ểu ở xóm Mận. Bản thân tôi cũng không chắc là ông Ểu này có phải là ông Ểu mà tôi muốn tìm hay không? Nhưng có nhà một người dân tộc để hỏi, để đến cũng là một điều may mắn rồi. Tôi thực sự chỉ cần có thể thôi. Còn khi đến được nhà ông đó và quả thực là ông ấy không phải là người cần tìm thì chí ít là tôi cũng đã đến được gia đình một người dân tộc và từ ông tôi có thể tìm ra nơi tôi có thể mua được rượu.
Nghĩ đến đây tôi cảm thấy rằng khả năng mua được rượu của tôi là cầm chắc trong lòng bàn tay. Tôi cảm thấy vô cùng thoải mái. Tôi đang dần về đích.
Tôi cảm ơn 3 người và tiếp tục cuộc hành trình đến chợ Lồ. Đến đây tôi gặp một bác chừng 55 – 56 tuổi gì đó. Tôi dừng lại hỏi nhà ông Ểu ở xóm Mận, ông ấy là người xóm Mận và xóm đó không có ai tên là Ểu cả. Nghe xong mà tôi như rơi xuống vực thẳm. tôi đang tràn đầy hy vọng vậy mà… Lúc đó tôi cảm thấy thật sự mệt mỏi. Thêm nữa trong suốt quãng đường đi tôi đã có một niềm tin dựa vào tâm linh rằng chuyến đi này của tôi vì một mục đích vô cùng tốt đẹp. tôi đi tìm thứ để tôi có thể đem bán đấu giá không vì lợi ích của bản thân mà vì những người đang cần được giúp đỡ và vì tôi cũng thành tâm muốn tìm hiểu về nét văn hóa đặc sắc này. Cả trái tim tôi, trí óc tôi chân thành mong muôns sẽ tìm được. Chính niềm tin đó đã giúp tôi có đủ dũng cảm để đi từ những thứ rất mơ hồ tôi thu lượm được ở trên mạng để đặt chân đến được nơi đây và tôi đã gần tới đích rồi. Không lẽ… không lẽ… tôi phải về tay không…
Trong giây phút đó, tôi tự nhủ còn nước còn tát. Tôi nói với bác rằng tôi không chắc là nghệ nhân rượu cần Bùi Văn Ểu là người xóm Mận, tôi chỉ hỏi người dân tôi gặp và người ta trả lời rằng nhớ mang máng mà thôi! Tôi nhờ bác cố gắng nhớ giúp tôi xem vì tôi tin rằng ông Ểu chắc cũng ở xung quanh chợ Lồ này mà thôi. Bác ấy suy nghĩ một chút rồi nói có phải ông Ểu đó rất hay hoạt động văn thể xã không?! Làm sao mà tôi có thể biết được điều này cơ chứ?! Tôi nghĩ ông ấy xuất hiện ở Lễ hội, được người ta phỏng vấn thì có lẽ ông ấy cũng làm một cái gì đó liên quan đến những hoạt động quần chúng nên tôi trả lời răngf có lẽ ông Ểu bác đang nói chính là ông Ểu mà tôi cần tìm. Tôi nhờ Bác chỉ cho tôi giúp đường đi tới nhà ông Ểu đó. Thật may là nó cũng chỉ còn hơn 1 cây nữa. Sau một hồi hỏi thêm 3 người phụ nữ dân tộc nữa tôi cũng đã đứng ở sần nhà người đàn ông có tên là Ểu mà tôi cũng không biết là ông ấy có phải là người mà tôi đang tìm không? Đến khi cô con gái xuất hiện trước của nhà sàn và tôi cất tiếng hỏi thăm. Khi được em xác nhận và thông báo là bố em vừa đi cúng mo rồi và chắc phải tối muôn mới về. Tôi nhìn ra những thửa ruộng bậc thang mà lòng buồn vô hạn. Tối muộn ông ấy mới về thì tôi sẽ đi đâu đây? Hỏi cô bé này về rượu cần thì hỏi thế nào? Làm sao mà tôi dám hỏi em rằng nhà em có làm rượu cần không để tôi mua một ít? Ngày mai tôi phải đi làm rồi! Sự lo lắng và nỗi buồn trong lòng cũng như việc vừa phải đi qua một chặng đường dài khiến cho tôi không thể ngăn nổi những cảm xúc đó hiện lên trên khuôn mặt. Như hiểu được tâm trạng của tôi hoặc cũng có thể do lòng hiều khách vốn có, em mời tôi lên nhà sàn uống nước và nghỉ ngơi. Tôi cảm ơn em vì lòng tốt đó và nhận lời. Bình thường có lẽ theo giao tiếp thông thường thì tôi sẽ từ chối nhưng đứng trước hoàn cảnh này, một thân một mình nơi rừng núi, không có quán nước, không có chỗ nào để đi và cơ thể tôi cũng muốn nghỉ ngơi, tôi không thể từ chối. Leo lên nhà sàn, tôi nhìn thấy một cụ già mà sau này tôi biết cụ đã 98 tuổi, một em bé gái xinh xắn mấy tháng tuổi và chính là con gái của em. Vốn là người yêu trẻ con nên tôi và em sau một vài câu trao đổi đã cảm thấy như thân thiết. Em nhiệt tình mời tôi ở lại ăn cơm cùng gia đình và đợi bố em về. tôi gật đầu đồng ý và cũng thú nhận với em trời cũng tối rồi mà ở đây chị cũng k quen ai nên chị sẽ ở lại nhà em để đợi bố em về nói chuyện một chút rồi chị sẽ đi. Một lúc sau em gái út của em về. Cô bé này vừa mới thi xong đại học và đang chờ kết quả. Cô bé này cũng giống em, rất vui vẻ, rất dễ gần khiến cho tôi quên đi chút ngại ngần ban đầu. Bây giờ thì tôi cũng không thể nhớ được là bằng cách nào đó mà tôi biết được nhà em không làm rượu cần trong thời gian này thông qua câu chuyện. Nhưng tin này cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng của tôi nhiều lắm. Tôi sẽ hỏi ông về rượu cần, tôi sẽ nhờ ông kể cho tôi nghe những phong tục tập quán nơi này, và tôi sẽ nhờ người thân trong gia đình ông chỉ giúp tôi gia đình nào có rượu cần để tôi có thể mua một ít về làm quà cho mọi người. Suy nghĩ thế và tôi vui vẻ gật đầu đồng ý đi chơi với cô út để ngắm nhìn phong cảnh xung quanh. Từ lúc đến đây tôi đã không để ý đến khung cảnh xung quanh như thế nào?! Em chở tôi lên một nơi còn cao hơn cả nhà em, nơi mà đỉnh núi như gần chạm những mảng mây chiều, nơi tôi có thể phóng tầm mắt ra xa ngắm nhìn những thửa ruộng bậc thang đều tăm tắp, những mái nhà sàn đang nghi ngút khói chiều, có tiếng chim hót, có tiếng suối chảy róc rách và có em, cô gái Mường xinh tươi và hồn nhiên như cây cỏ núi rừng… Lòng tôi thanh thản… Ước muốn thuở thơ bé ngày nào chợt sống lại – ước gì tôi có thể tan thành mây trên trời cao, tan thành giọt nước suối hiền lành kia, ước gì tôi là cỏ cây, là hoa lá…
Khi trời nhá nhem tối, tôi giục em về đi chợ mua thức ăn về nấu cơm. Nơi đây mọi thứ thực phẩm thật khan hiếm. Khó khăn lắm tôi và em mới chọn mua được thịt và rau tươi. Suốt thời gian đi cùng em nụ cười trên môi tôi và trên môi em luôn rộng mở. Lâu lắm rồi, kể từ khi bắt đầu đi làm, tôi đã không có nhiều cơ hội để cười như thế. Tôi cũng như tất cả những người bạn của tôi, công việc và những dự định trong tương lai đã cuốn chúng tôi đi, khiến cho chúng tôi để quên nụ cười của mình sau lưng.
Khi 3 chị em chúng tôi đang ngồi quanh bếp lửa bên góc nhà sàn để nấu cơm thì mẹ và chồng em thứ 4 về nhà. Mẹ em ân cần hỏi han tôi và nhiệt tình mời tôi ngủ lại nhà em. Các em cũng nhân câu nói của mẹ mà tha thiết mời tôi ở lại. Cô út còn lém lỉnh dọa tôi rằng bố em về muộn lắm chị đi đường không cẩn thận là ma bắt đấy. Tôi không biết nói gì hơn ngoài lời cảm ơn chân tình và nói với họ rằng nếu không có gì phiền thì tôi xin phép ở lại gia đình một đêm. Tất cả mọi người đều vui. Tôi cũng vui và chợt thấy tim mình ấm áp lạ thường.
Bữa cơm thật ngon miệng. Mọi người coi tôi như là một thành viên trong gia đình và tôi từ lúc nào cũng cảm thấy thế. Khi chúng tôi đang ăn thì ông Ểu về. Ông trẻ hơn trong suy nghĩ của tôi rất nhiều. Tôi đoán chắc ông khoảng 55 tuổi thôi. Ông nhiệt thành và sôi nổi, vì sợ tôi đói nên luôn ép tôi ăn mặc dù tôi luôn miệng nói rằng tôi chỉ ăn được có thể mà thôi. Và cuối cúng khi không thể ăn được nữa tôi đành “thương lượng”: Nếu không ăn hết thì mai chú cho cháu xin cái túi đêr mang phần của cháu về. Cháu ăn no rồi ăn thêm nữa chắc là vỡ bụng mất. Đến lúc đó, tôi mới không bị chú và người nhà bắt ăn thêm nữa.
Sau khi ăn cơm xong nói chuyện một vài câu, tôi nói chú nên đi nghỉ ngơi, sang mai tôi sẽ dậy sớm để nghe chú nói chuyện về rượu cần và về văn hóa người Mường. tôi đưa ra ý nguyện của tôi cho gia đình biết là tôi muốn mua một chút rượu cần mang về làm quà cho mọi người. Không lẽ về kể cho mọi người văn hóa rượu cần mà mình lại không mang được một chút rượu nào về cho mọi người thưởng thức. tôi nhờ chú giới thiệu xem còn gia đình nào trong thời gian này làm rượu để dùng cho gia đình không. Theo nhà chú giới thiệu, tôi và em út đi đến đó cùng 2 cậu bạn của em. Lúc đó là 21h, cũng khá muộn! Đến nơi thì người này bảo chỉ còn bình 30 l và chỉ bán rượu ở trong chứ k bán bình. Thế này thì khác gì nói là không bán chứ! Bởi tôi được biết là rượu cần mà bỏ vỏ ra thì để cùng lắm cũng chỉ được trong 3 ngày là sẽ chua, huống chi tôi cần phải để đến nửa tháng. Chúng tôi chào ông và tiếp tục cuộc hành trình tìm rượu. Cũng may là có 2 cậu bạn của em út nên việc tìm kiếm của tôi thuận lợi hơn nhiều. Sau một hồi tìm kiếm chúng tôi cũng tìm được gia đình có thể bán rượu cho chúng tôi. Bán cả bình và cả rượu. Nhà này thì còn một bình 30 lit và 1 bình có lẽ khoảng 5 lit – 6 lit gì đó. Tôi hỏi mua bình 30 lit thì cũng giống hệt ông kia, người ta không chịu bán vỏ bình. Ngay cả khi tôi đồng ý đặt tiền cược để lại ông cũng không chịu. Người Kinh mình bị mang tiếng lâu rồi mà! Thấy trời cũng muộn và việc tìm kiếm chắc cũng chỉ cho ra kết quả này thôi. Thêm nữa, tôi tự thấy mình cũng không nên lạm dụng lòng tốt của những người bạn mới quen này. Tôi “ngậm ngùi” ôm bình rượu nhỏ về! Dù mua được rượu nhưng tôi không vui. Bình này thì nhỏ quá! Gửi vào trong đó rồi thì ai uống ai đừng! Nhưng thôi… đành vậy! Năm sau có nhiều thời gian chuẩn bị sẽ tốt hơn. Thêm nữa, vợ chú Ểu cũng đã đồng ý là khi nào cần rượu tôi sẽ gọi điện về trước 2 -3 tháng để cô làm , rồi tôi về lấy.
(Còn nữa)
@H2S
__________________
phanphuong

thay đổi nội dung bởi: phanphuong, 15-08-2008 lúc 03:09 PM.
phanphuong is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 8 thành viên gửi lời cám ơn đến phanphuong vì bạn đã đăng bài:
92A01 (15-08-2008), cobemongmo (15-08-2008), khanhan2006_2009 (15-08-2008), myhanh (15-08-2008), Sibinh97A105 (15-08-2008), TheDeath (15-08-2008), tuekhung (15-08-2008), Vinh Loc 90A (16-08-2008)
Old 15-08-2008, 10:32 AM   #2
Hồ sơ
Tr.Giang
Super Moderator
 
Tham gia ngày: May 2006
Số bài viết: 1,833
Tiền: 25
Thanks: 46
Thanked 1,112 Times in 428 Posts
Tr.Giang is on a distinguished road
Default Re: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Nếu Tr.Giang ở Hà Nội, Tr.Giang sẽ chạy đến gặp ngay H2S để............ nhậu (hic hic hic).
Tr.Giang is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 15-08-2008, 11:01 AM   #3
Hồ sơ
cobemongmo
Super Moderator
 
cobemongmo's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2006
Cư ngụ: Đức Hòa - Long An
Tuổi: 41
Số bài viết: 1,636
Tiền: 1444
Thanks: 787
Thanked 1,229 Times in 410 Posts
cobemongmo is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Cảm động quá! Cảm ơn chị H2S nhiềuu. Hy vọng được gặp chị trong lần họp mặt này!
__________________
Chỉ mất một phút để quen ai đó, một giờ để thích ai đó , một ngày để yêu ai đó , nhưng sẽ là cả đời để bạn quên đi một người mà bạn yêu.

Khi yêu một người nào đó bạn hãy để cho người ấy ra đi (nếu họ muốn) nếu họ quay lại họ thuộc về bạn, còn nếu họ không quay lại có nghĩa là từ trước đến giờ họ chưa bao giờ thuộc vê bạn.
-------------0978184058, 01229921853
cobemongmo is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 15-08-2008, 11:12 AM   #4
Hồ sơ
phanphuong
Super Moderator
 
phanphuong's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2006
Số bài viết: 8,221
Tiền: 371
Thanks: 1,950
Thanked 7,351 Times in 2,060 Posts
phanphuong is on a distinguished road
Default Re: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Câu chuyện của H2S làm mình rất cảm động. Ước gì có được một chuyến "du lịch" như H2S vừa từng trải nghiệm.
Nhớ câu chuyện ngày xưa, một vị tướng vì muốn chia sẻ với các binh sĩ ly rượu của vua ban cho mà đổ xuống dòng sông. Mọi người lấy rượu từ sông uống, thế là ai cũng uống được ngự tửu!
__________________
phanphuong
phanphuong is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến phanphuong vì bạn đã đăng bài:
Randallfemn (28-07-2014)
Old 15-08-2008, 11:16 AM   #5
Hồ sơ
TheDeath
CEO CLBCK
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Số bài viết: 5,744
Tiền: 8283
Thanks: 456
Thanked 3,063 Times in 1,371 Posts
TheDeath is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc


Cảm động quá! Híc! H2S vào Sài Gòn thế nào TD cũng phải có một cử chỉ thân mật nào đó... để tỏ lòng ngưỡng mộ!
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
TheDeath is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 15-08-2008, 12:44 PM   #6
Hồ sơ
Gem
Senior Member
 
Gem's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 39
Số bài viết: 2,127
Tiền: 109549
Thanks: 170
Thanked 1,340 Times in 543 Posts
Gem is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Gem nghĩ 1 cuộc phỏng vấn chị H2S và do chính chị giới thiệu bình rượu cần trước khi đấu giá sẽ tăng thêm giá trị.
Gem is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Gem vì bạn đã đăng bài:
Randallfemn (28-07-2014)
Old 15-08-2008, 01:45 PM   #7
Hồ sơ
Sibinh97A105
Senior Member
 
Sibinh97A105's Avatar
 
Tham gia ngày: Sep 2007
Cư ngụ: Ulsan, Korea
Tuổi: 41
Số bài viết: 284
Tiền: 25
Thanks: 183
Thanked 228 Times in 89 Posts
Sibinh97A105 is on a distinguished road
Default Ðề: Re: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Trích:
Nguyên văn bởi phanphuong View Post
Nhớ câu chuyện ngày xưa, một vị tướng vì muốn chia sẻ với các binh sĩ ly rượu của vua ban cho mà đổ xuống dòng sông. Mọi người lấy rượu từ sông uống, thế là ai cũng uống được ngự tửu!
...Sau đó cả trại lính nháo nhào lên vì "Tào Tháo" đang đến

@H2S: ông Ểu có nhiều nickname quá nhỉ, Sibinh thấy cũng 4 nick là ít
__________________
Don't lose your way
With each passing day.....

/)__/)
(='.'=)
(")_(")
Sibinh97A105 is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 15-08-2008, 01:52 PM   #8
Hồ sơ
phanphuong
Super Moderator
 
phanphuong's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2006
Số bài viết: 8,221
Tiền: 371
Thanks: 1,950
Thanked 7,351 Times in 2,060 Posts
phanphuong is on a distinguished road
Default Re: Ðề: Re: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Trích:
Nguyên văn bởi Sibinh97A105 View Post
...Sau đó cả trại lính nháo nhào lên vì "Tào Tháo" đang đến

@H2S: ông Ểu có nhiều nickname quá nhỉ, Sibinh thấy cũng 4 nick là ít
Bác SB này ...thiệt là! Vì gấp gáp nên pp không kịp sửa lỗi chính tả đó mà!
__________________
phanphuong
phanphuong is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 15-08-2008, 02:01 PM   #9
Hồ sơ
hanoi-hue-saigon
Senior Member
 
hanoi-hue-saigon's Avatar
 
Tham gia ngày: Jun 2008
Số bài viết: 519
Tiền: 25
Thanks: 169
Thanked 170 Times in 118 Posts
hanoi-hue-saigon is on a distinguished road
Default Ðề: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Cảm ơn tất cả các bạn! Anh phanphuong dùng chiêu "tiền trảm hậu tấu" thì em cũng đành chịu vậy.
2 anh Giang: Em được mọi người phong là "dũng sĩ diệt mồi" trên bàn nhậu đấy!
2 CBMM: chị và em chắc sẽ có dịp gặp nhau thôi
2 phanphuong: anh giúp em nghĩ ra giải pháp nhé!
2 TheDeath: việc này cũng bình thường mà. Không có gì để ngưỡng mộ đâu anh!
2 SiBinh: đó là do font chữ của mình bị sai! Lúc gõ được lúc không. H2S xin được đính chính tên của nghệ nhân rượu cần là Bùi Văn Ểu, ông ở xóm Nầm, xã phong phú, huyện Tân Lạc.
Bài viết hẳn là có nhiều lỗi chính tả vì khi viết xong H2S cũng không có thời gian để đọc lại. Mong là anh phanphuong giúp H2S sửa lại cho đúng nhé. Đặc biết là tên của chú Ểu. Em cảm ơn anh trước
2 Gem: Khoảng cách em à! Chị tin tưởng và ủng hộ anh phanphuong và chị 4eyes.

thay đổi nội dung bởi: hanoi-hue-saigon, 15-08-2008 lúc 02:25 PM.
hanoi-hue-saigon is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 4 thành viên gửi lời cám ơn đến hanoi-hue-saigon vì bạn đã đăng bài:
magicboy (15-08-2008), meosalem21 (16-08-2008), post ảnh (17-08-2008), Sibinh97A105 (17-08-2008)
Old 15-08-2008, 10:46 PM   #10
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,687 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hành trình bình rượu cần từ phương Bắc

Hichic, cứ ngỡ mình ta tay lãng tử thíh du hí balo giờ mới vỡ lẽ
Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt ....

Gời đốn hà nội xa xôi một cái ôm ngưỡng mộ và một ... chân thành

Cố gắng mua bằng được cái bình rượu này. Chủ nhật này đành hủy chuyến công tác khám bệnh ở Củ Chi để tham gia thôi
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến magicboy vì bạn đã đăng bài:
hanoi-hue-saigon (16-08-2008)
Trả lời



Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến

Chủ đề tương tự
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gởi
Tửu Đàm phanphuong Ξ A. F. C Ξ 72 29-02-2012 02:55 PM
Tuổi hoa TheDeath Tác phẩm của thành viên 15 07-10-2010 05:03 PM
Bạn có thích hợp với nghề Lập trình? myhanh Tư vấn - Hướng nghiệp 13 14-07-2008 08:59 AM
Ý nghĩa ngày Tết và các phong tục MarsNIIT ..:: Điểm tin ::.. 2 13-02-2007 01:39 PM
Kim Dung giữa đời tôi myhanh Kim Dung-Tác giả & Tác phẩm 3 07-11-2006 06:01 PM


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:16 AM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps