Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > ::Góc tản mạn :: > Chút tình gởi gió

Chút tình gởi gió Bạn có những điều muốn nói với ... mà chưa có dịp , hãy mạnh dạn lên , biết đâu người đó cũng đang đọc chủ đề này ...

Bàn tay nắm chặt

Bàn tay nắm chặt

this thread has 25 replies and has been viewed 6797 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #11
Hồ sơ
Ngo Tuan Hiep
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 307
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 25 Posts
Ngo Tuan Hiep
Default

Cảm ơn re taurus

Nhưng đây đâu phải là một chuyện tình lãng mạn.

Tôi viết ra một điều gì đó để hy vọng mình hiểu chính mình hơn.
__________________
http://members.aol.com/_ht_a/mattheerat/island.gif
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Cho tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay - thế cũng vừa.
Ngo Tuan Hiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #12
Hồ sơ
Taurus
Cô nàng đỏng đảnh
 
Taurus's Avatar
 
Tham gia ngày: Nov 2004
Số bài viết: 660
Tiền: 25
Thanks: 47
Thanked 995 Times in 211 Posts
Taurus is an unknown quantity at this point
Default

Đây không phải là một chuyện tình lãng mạn
Càng không phải là một chuyện cổ tích ngày nay
Đó là nỗi lòng của anh Hiệp…….trong quyển “Nhật kí Ngô Tuấn Hiệp”……. :P :huh:
Cho đến hôm nay thì em mới biết được cái “sự tình” khiến anh Hiệp của chúng ta trăn trở, luôn đi tìm một cái gì đó và thường khủng bố người khác để xả stress…..
Nhưng anh không thể tìm thấy hạnh phúc của mình với hai bàn tay nắm chặt
Vậy sao anh không mở rộng hai tay ra, biết đâu bấy lâu nay cái hạnh phúc mà anh đi tìm lại đang bị hai bàn tay nắm chặt của anh ngăn cản…..??? :huh:
PS: Anh viết hay y như tiểu thuyết…….chắc hồi đó còn đi học đọc nhiều tiểu thuyết nhảm nhí lắm huh?

__________________
************************************************** *
Mùa xuân đi, mùa xuân trở lại
Cánh hoa rơi hoa lại nở mỗi ngày
Cõi thảm sầu kia có ai đã an bài
Hai tiếng tình yêu ta có nên đưa tay đón nhận
Vì kết cục có thể là đắng cay bất tận
Nào ai biết tương lai là dở là hay
Là ngắn ngủi hay sẽ dài lâu mãi mãi
Ôi đau khổ xót xa trống trải
Anh để lại cho em cái hiện tại hôm nay
Anh đã mang đi cả trái tim này
Và để lại cho em một nỗi buồn vô hạn
Đấy là cuộc sống-Một câu hỏi dường như vô tận……..
************************************************** *
Taurus is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #13
Hồ sơ
Ngo Tuan Hiep
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 307
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 25 Posts
Ngo Tuan Hiep
Default

Cảm ơn bạn thông xanh đã cảm thông và chia xẻ...

Mình xin kể tiếp câu chuyện...



III.

1. Sau cái chết của Bạn, cuộc sống bắt đầu thay đổi. những người bạn trở nên thân thiết hơn, quan tâm nhau hơn, quý trọng nhau hơn và bớt đi tham vọng.
Cái chết đột ngột của một người thân thiết khi còn rất trẻ làm cho anh cảm thấy cuộc sống trở nên mong manh hơn bao giờ hết. Chứng kiến cái chết của một người bằng tuổi mình, thân thuộc như bản thân mình anh cảm thấy cái chết trở nên gần gũi hơn, nó sẵn sàng đến với ai, bất kỳ lúc nào trong một giây phút nào đó gọi là định mệnh. Trong buổi chiều nhạt nắng đó, những người bạn anh đã nỗ lực trong tuyệt vọng để giữ lại những nhịp đập cuối cùng của trái tim tội nghiệp sẽ không thể nào quên được cảm giác kinh hòang dù đã từng chứng kiến hàng trăm cái chết. Bạn anh đã biết bao nhiêu lần đi vào phòng giải phẫu nhưng chưa bao giờ bạn cảm nhận được sâu sắc luật vô thường như thế khi nhìn từng lưỡi dao rạch vào thân thể Bạn lúc tử thiết.

Còn anh, trong giây phút đó chợt nhận thấy những gì xảy ra với bạn như đã được sắp xếp trước theo một kịch bản như một bộ phim nào đó mà nhân vật chính phải ra đi vào lúc cao trào. Tất cả đều tuân theo một quy luật: Luật nhân quả nghiệp báo. Anh chẳng có gì có thể an ủi người mẹ đang đau khổ vì mất con bằng một câu duyên nợ: Bạn đã đến cuộc đời này, đã yêu thương rồi ra đi không mang theo một điều gì như duyên còn thì người còn duyên hết thì thân xác cũng ta rã. Tất cả đều có nhân duyên không thể cữơng ép được.
Anh hỏi bạn anh, nếu cuộc sống này là vô thường, những gì ta đang nương tựa là không thật thì đâu là động lực cho ta sống và làm việc. Bạn trả lời, bất kỳ tôn giáo nào cũng dựa trên một nền tảng, đó là lòng từ bi, lấy tâm từ bi làm động lực thì không bao giờ lạc hướng.

2
Anh nằm xuống sau một lần đã đến đâỵ
Đã vui chơi trong cuộc đời nầỵ
Đã bay cao trong vòm trời đầy
Rồi nằm xuống, không bạn bè, không có aị
Không có ai, từng ngày, không có ai đời đời,
Ru anh ngủ vùi, mùa mưa tới trong nghĩa trang
này có loài chim thôi


Em đã không bao giờ trách anh khi đã gọi em về nhìn mặt người yêu lần cuối. Em nghẹn ngào hỏi anh chuyện đó thật sao anh...
Anh đã tự trách mình đã gây cho em những phiền phức mà phần còn lại của cuộc đời em sẽ gánh chịu, nhưng em không trách anh, em nói em muốn làm điều đó vì thật lòng em muốn thế. Phải chăng vì tình cảm với người đã mất em sẵn sàng nhận sự thiệt thòi về mình trong cuộc sống gia đình sau này. Anh chỉ biết cúi đầu xót xa trước tình cảm chân thành và cao thượng của em. Điều quan trong nhất anh cảm nhận được rằng em rất chân thành dù trong lòng đang đau đớn và hòai nghi.

Anh cảm thấy sự day dứt của em trong một buổi chiều se sắt nắng, nắng vàng hoe trải dài trên cánh đồng vừa mới gặt. Người con gái ngồi bên mộ người yêu dịu dàng hỏi: thật ra anh có yêu em không, anh đã nghĩ gì trước lúc ra đi.

Một câu hỏi day dứt sẽ không bao giờ có lời đáp, làm quặn lòng anh khi anh nghĩ đến những người từng yêu anh, họ đã đớn đau biết chừng nào khi tự hỏi thật ra anh ấy có yêu mình không, hay anh chỉ là một cánh chim trời, là một cơn gió thỏang.

Đành rằng người đã ra đi. Nhưng nỗi đau vẫn còn ở lại.

Ái biệt ly khổ.

Suy cho cùng nỗi khổ cũng do chính bản thân mình, tự mình phải thóat khỏi nỗi khổ ấy. Yêu thương đã hàm chứa sự đớn đau trong đó. Nhưng mấy ai buông tay ra được.

3.Anh thường gọi cho em lúc nữa đêm, lúc nhận được tin nhắn: "Thầy" ngủ chưa, em không ngủ được! rồi anh lắng nghe giọng em trong nước mắt. Em nhớ anh ấy quá làm sao em quên được đây! Em có những nỗi đau trong lòng mà không dám bày tỏ cùng ai. Em không dám khóc trước mặt Mẹ vì sợ Mẹ buồn.
Vậy là anh lắng nghe câu chuyện của em trong nước mắt. Anh hình dung đến lần đầu Bạn đến gặp em. Nhẹ nhàng trao em lá thư trong bãi xe bệnh viện, em rất ngạc nhiên, hóa ra anh bác sĩ cũng đa tình.

Cũng có lúc anh gọi em lúc vừa qua cơn rượu, lúc nữa đêm thức giật mình thức dậy nhận tin nhắn em. Lặng lẽ ngồi dưới giàn hoa cát đằng trong đêm vắng nghe giọng em mà nước mắt muốn rơi. Anh cứ tưởng rằng mình can đảm, mà khi say nứơc mắt cũng rơi hòai. Trước bữa Bạn mất mấy ngày, chạy ngang nhà Bạn, chợt thấy Mẹ Bạn ngồi trước cửa trông con, dáng gầy gò chờ đợi, tat ngang vào hỏi thăm chưa nói được mấy câu đã ôm mặt khóc, hai bác con nghẹn ngào.

Ừ mà có gì đâu anh khóc, nghe chuyện tình người ta mà xót xa trong lòng. Nghe chuyện người ta mà tưởng mình như ở đó. Cảm nhận áp lực kinh hồn mà bạn tôi đã vượt qua.
Chợt nhớ bữa anh và Bạn ngồi trong quán vắng. Nói chuyện rằng cuộc sống gia đình vốn nhiều bật trắc. Hỏi mấy ai bằng lòng với cuộc sống gia đình của mình. Hỏi những người bạn mình quen biết có mấy ai chung thủy với vợ. Bạn cười cái cười trông chua chát làm sao. Hỏi bạn đối với người ta như thế nào mà chấp nhận đánh đổi. Bạn cười: sống chết có nhau...

Suốt đời anh luôn tìm một tình yêu đẹp. Nhưng không thấy tình yêu đó hiện diện quanh mình, những người hình như yêu nhau hay là một mối quan hệ tạm bợ. Lúc nhỏ anh đọc Anh Chi yêu dấu cảm thấy sự ngọt ngào trong tình yêu dù đó là một tình yêu tuyệt vọng. Anh cảm động trước sự âu yếm của đôi tình nhân bằng một tình yêu chân thành trong sáng, không pha tạp vật chất. Tưởng rằng tình yêu đó chỉ hiện diện trong tiểu thuyết tuổi hoa.

Anh đọc những lá thư của em gửi cho bạn, anh ngồi thẫn thờ suốt cả buổi chiểu trong quán Net. Những cảm xúc năm xưa khi đọc Anh Chi yêu dấu chợt trở về. Cảm thấy sự ngọt ngào trìu mến dành cho nhau, nỗi xót xa khi tình yêu trắc trở.
Có nhiều người hòai nghi tình cảm của em. Nhưng anh tin những gì em nói với anh là sự thật, nên tìm cách mở hộp thư của Bạn. Những lá thư chất chứa nỗi lòng của hai người mà em đã kể cho anh nghe trong những đêm buồn ấy. Hòan tòan không dối gian. Đột nhiên anh nhận ra một điều, phải có một tình yêu mãnh liệt và trong sáng vô cùng em mới có thể nói với người thứ 3 một cách thật lòng về những điều đã xảy ra trong quá khứ. Em đã dạy cho anh biết cách bày tỏ cảm xúc trong tình yêu mình: chân thành mà sâu sắc . Dường như trong tình yêu em không hề có sự sợ hãi, em đã yêu chân tình và dám nói lên điều ấy, dù rằng người ấy đã ra đi không trở về.

Anh cảm thấy xót xa cho sự thật thà của em...
...
còn tương lai em?


4.

...,
__________________
http://members.aol.com/_ht_a/mattheerat/island.gif
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Cho tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay - thế cũng vừa.
Ngo Tuan Hiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #14
Hồ sơ
foureyes
Senior Member
 
foureyes's Avatar
 
Tham gia ngày: Nov 2004
Số bài viết: 682
Tiền: 25
Thanks: 18
Thanked 254 Times in 157 Posts
foureyes is an unknown quantity at this point
Default

Trước đây tay tui cũng nắm chặt lắm. Sau đó (nghe lời ai không biết), cũng mở ra và kết quả...bị gai đâm một cái quá đau.

Tuy nhiên, vẫn nhủ lòng mình là lại mở ra thử một lần nữa xem sao.....
__________________

foureyes is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #15
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,687 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
híc hic
những chuyện tình đẹp thì đôi lúc làm người ta buồn mà chẳng thể nào quên ...
nhưng mà tui cũng thích nắm chặt tay lắm ... nhất là khi trong tay tui có tay một ai đó ... hihihi ... đó mà thoát được ... khì khì ... chúc đại sư huynh mau mau nắm chặt tay lại .... để làm gì ư ... để ... gió ... không thể cuốn đi khè khè
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #16
Hồ sơ
Ngo Tuan Hiep
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 307
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 25 Posts
Ngo Tuan Hiep
Default

Trích:
Originally posted by foureyes@Jan 4 2006, 03:20 PM
Trước đây tay tui cũng nắm chặt lắm. Sau đó (nghe lời ai không biết), cũng mở ra và kết quả...bị gai đâm một cái quá đau.

Tuy nhiên, vẫn nhủ lòng mình là lại mở ra thử một lần nữa xem sao.....
[snapback]6855[/snapback]

Mỗi con người đều có một thành trì án ngữ. Không phải dễ dàng nhận ra và phá vỡ nó. Nó vững chắc đến độ, ta phải tin vào nó bám víu vào nó. Buông tay ra khỏi nó ta cảm thấy bơ vơ mất phương hướng.

Ước muốn bàn tay không nắm chặt không đơn giản chút nào, đôi khi nó là một cuộc đấu tranh rất dài...
Trích đọan:
[Đăng nhập để xem liên kết. ]

Trích:
Tàu chạy rồi, En- đru còn rỗi một giờ nữa. Anh không phải suy tính xem nên làm gì bây giờ. Khác nào hành động theo bản năng, anh nhảy lên một chiếc xe buýt. Chẳng mấy chốc anh đã đến Ken-xơn Gơ-rin. Anh vào trong nghĩa trang, đứng lặng một lúc lâu trước mộ Cơ-ri-xtin, óc miên man nghĩ đến biết nao nhiêu điều. Chiều hôm nay sáng đẹp, mát mẻ, ngọn gió nhè nhẹ gây một cảm giác khoan khoái mà Cơ-ri-xtin xưa kia vẫn thích. Phía trên đầu anh, trên một cành cây bụi rậm có một con chim sẻ đang kêu chiêm chiếp vui vui.
Sau cùng, khi En- đru trở ra, rảo bước sợ chậm tàu, trên bầu trời trước mặt anh lảng bảng một vầng mây mang hình dáng một bức tường thành rạn nứt.
__________________
http://members.aol.com/_ht_a/mattheerat/island.gif
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Cho tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay - thế cũng vừa.
Ngo Tuan Hiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 04-06-2006, 12:24 PM   #17
Hồ sơ
HienTrang94C
Moderators
 
Tham gia ngày: May 2006
Số bài viết: 184
Tiền: 25
Thanks: 90
Thanked 149 Times in 50 Posts
HienTrang94C is an unknown quantity at this point
Default

Bạn ơi, xin chỉ dùm tôi cách mở bàn tay ... "Nhưng anh không thể tìm thấy hạnh phúc của mình với hai bàn tay nắm chặt" ... Tôi biết điều ấy chứ nhưng bàn tay nắm chặt đã lâu giờ làm sao mở ?! ... Huống chi tôi đã vuợt qua những sóng gió trong đời với hai bàn tay nắm chặt ..."đừng cố gồng mình trước cuộc đời, đừng nắm chặt tay thành nắm đấm"... Bạn ơi, tay tôi chưa nắm đủ chặt đến nỗi thành nắm đấm , nhưng chúng nó vẫn là hai bàn tay nắm chặt , không thể mở ra ... Tôi rất sợ khi mở ra rồi tôi sẽ ngã vì lâu nay tôi vẫn quen đứng vững một mình với hai bàn tay nắm chặt của tôi thôi ... và bạn ơi, bạn có biết không hai bàn tay của tôi do nắm chặt lâu ngày nên nó trở nên dị dạng và xấu xí nữa ... liệu tôi có đủ can đảm để nhìn ngắm chúng vươn ra đón ánh mặt trời không? hay tôi lại ngã xuống và nắm tay xiết chặt hơn để ghìm nén những cơn đau do một lần mở tay đón chào hạnh phúc ...
__________________
Two roads diverged in a wood, and I--I took the one less traveled by, and that has made all the difference. Robert Frost (1874-1963)
HienTrang94C is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 05-06-2006, 02:01 AM   #18
Hồ sơ
Ngo Tuan Hiep
Senior Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 307
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 25 Posts
Ngo Tuan Hiep
Default

Trích:
Originally posted by HienTrang94C@Jun 4 2006, 12:24 PM
Bạn ơi, xin chỉ dùm tôi cách mở bàn tay ...
[snapback]8891[/snapback]
Đã viết rồi...

Rồi lại xoá....

Sợ rằng những gì mình viết mọi người sẽ cười. Nhưng đọc lại bài viết của Hiền Trang thấy sao... thiết tha quá! Vậy thì, hãy kể chuyện mình đi vậy...

Một buổi chiều nọ, lang thang trên đường phố Sài Gòn, mệt mỏi và chán nản, nghĩ miên man về những chuyện xưa, những gì mình đã có, đang có và sẽ có... chợt rùng mình nhận thấy tất cả đều hư ảo. Tất cả có thể mất đi ngay trong giây phút này... chợt nhận ra rằng mình đã quá nương tựa vào những gì mình đã có, đang có và sẽ có ... để mà phấn đấu. Rồi đến khi nhận thấy tất cả đều là hư ảo khiến lòng hoang mang lo sợ. Bởi lâu nay đã quá quen với chiếc phao tiền tài, danh vọng... đến khi buông ra như người chới với giữa dòng.

Thế mới biết mới vì sao ngừơi ta nói: Đã biết vô thường sao còn phiền não. Một hôm nói chuyện với Thầy mới vỡ lẽ ra cái "biết" đó chỉ là cái biết bên ngoài chưa phải là cái "biết" của trí huệ. Khi đã thấu hiểu được luật vô thường rồi thì còn gì phiền não. Bàn tay đã thôi nắm chặt rồi thì còn sợ gì đớn đau...

Có ít nhất là 8 con đường (bát chánh đạo) hay tám vạn con đường đi đến giải thoát. Mỗi con ngừơi tự có một hướng đi cho mình để phá vỡ những thành trì của vô minh để có thể có một cuộc sống thanh thản với đôi bàn tay không nắm chặt.
__________________
http://members.aol.com/_ht_a/mattheerat/island.gif
Cô hãy là nơi mấy khóm dừa
Dầm chân trong nước, đứng say sưa,
Cho tôi là kẻ qua sa mạc
Tạm lánh hè gay - thế cũng vừa.
Ngo Tuan Hiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 05-06-2006, 03:06 PM   #19
Hồ sơ
TruongGiang
Member
 
Tham gia ngày: May 2006
Số bài viết: 84
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 4 Posts
TruongGiang is an unknown quantity at this point
Default

Tôi rất mê đá bóng. Hễ vào sân là tôi căng như dây đàn. Tôi chạy chổ này, đá chỗ kia. Và đặc biệt là cái mỏ tôi không ngừng la hét.
Tôi hét lớn (vì phải hét lớn thì với âm lượng ấy mọi người mới nghe thấy): anh A phải chạy lên trám vị trí này. Tôi hét lớn: anh B phải lùi về kèm tiền đạo đội bạn. Tôi hét lớn: anh C phải chuyền bóng đi, đừng giữ bóng... Hễ đụng chuyện gì mà tôi nghĩ là tôi đúng, đồng đội đang thiếu tập trung, đang phạm sai sót... là tôi hét lớn để nhắc nhở. Và trong rất nhiều trường hợp tôi chắc chắn là tôi hét đúng vì tôi có quá nhiều kinh nghiệm trận mạc, có tư duy đá bóng tốt... Trong những tình huống tôi hét thì đó là những lần đồng đội mắc sai sót.

Có nhiều bạn đã chỉ trích tôi rằng, đừng la hét quá người bị la hét sẽ tự ái, sẽ khớp.

Tôi nhìn lại, những gì tôi la hét đáng lý ra là công việc của một hậu vệ hoặc thủ môn. Vì ở những vị trí ấy, họ là những quan sát được hết những vị trí khác trên sân và sẽ biết được ai đang mắc những lỗi lầm gì. Họ phải là người điều chỉnh những sai sót đó. Còn tôi, ở vị trí tiền vệ trung tâm, tôi không có nhiều khoảng không và thời gian để quan sát. Tôi cứ la hét thì vô duyên quá. Nhưng tôi vẫn phải là hét.

Thứ nhất, vì anh hậu vệ và thủ môn không bao giờ mở lời trong suốt trận đấu.
Thứ hai, trong bóng đá, cái cần nhất là sự hỗ trợ của đồng đội. Nếu đồng đội đá sai vị trí thì đội bóng sẽ trả giá. Chẳng hạn như một anh hậu vệ bỗng dưng chạy lên đá tiền đạo. Vậy ai sẽ phòng thủ. Lúc ấy, bạn có nên hét lớn là: anh A phải chạy về hậu vệ không? Tôi cho rằng, phải có người nhắc nhở.

Quan niệm của tôi là, bóng đá là một môn thể thao chủ động. Anh phải chủ động phòng thủ, chủ động tấn công...

Việc la hét, kêu người này chuyền bóng cho mình, gọi người này phải chạy chổ kia chính là sự chủ động phòng thủ, tấn công. Nếu trong trận đấu, ai cũng im lìm như ông từ giữ chùa thì sẽ không có động lực thi đấu, sẽ không có khát khao chiến thắng! Mà trong bóng đá, chỉ nên có một tư tưởng duy nhất là phải chiến thắng!

Có phải cái khát khao đó, mà đôi lúc, bàn tay tôi đã nắm chặt!
TruongGiang is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 14-06-2006, 09:01 PM   #20
Hồ sơ
nobipotter
Senior Member
 
nobipotter's Avatar
 
Tham gia ngày: Jul 2005
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,764
Tiền: 105200
Thanks: 99
Thanked 1,138 Times in 482 Posts
nobipotter is an unknown quantity at this point
Default

Chia sẽ cùng chúng ta có bài viết của vị khách mời đặc biệt nicknam Khoa Vo.

Vì diễn đàn đang sửa chữa, tôi xin post dùm Khoa Vo


CÔ ĐƠN

Trong cuộc sống, có bao giờ bạn phải thốt lên rằng: “Tôi cô đơn quá vì không có ai hiểu tôi!” hay “Tôi cô đơn vì không có ai bên cạnh”…Nhưng liệu bạn có hiểu đúng về “Cô đơn” không?

Cô đơn là gì? (= định nghĩa của sự cô đơn)

Ban hãy bắt đầu bằng việc phân tích ngôn từ. “Cô” là còn lại một đối tượng trong một khoảng không gian hay thời gian như cô nhi là đứa trẻ sau khi cha mẹ không còn, cô phòng là phòng (một hay nhiều phòng) mà còn lại một người…”Đơn” ở đây mang nghĩa sự lẻ loi, ám chỉ về số lượng một hoặc ít hơn bình thường như đơn sắc (có một màu), đơn chiếc (còn vài người trong gia đình so với trước đây).

Như vậy, cô đơn có thể hiểu là chỉ còn một khách thể trong một khoảng không gian hay thời gian nào đó. Đó là ý nghĩa mang tính công ước. Cái mà tôi muốn nói ở đây là ý nghĩa mang tính tâm lý: cô đơn là cảm giác của chủ thể cảm thấy mình xa lạ với mọi người, với mọi sự vật xung quanh (tức là mang tính “active” hơn so với nghĩa công ước mang tính “passive”).

Từ đây về sau, tôi sẽ nói cô đơn nghĩa là cô đơn về mặt tâm lý nhưng cũng nhắc qua về cô đơn mang nghĩa công ước nếu có thể. Đồng ý không?

Cô đơn từ đâu đến? (= nguồn gốc của sự cô đơn)

Cô đơn theo nghĩa công ước là cảm nhận nhỏ bé, đơn độc của con người do hoàn cảnh, trong hoàn cảnh “rộng lớn”. Đúng ra gọi là cô độc, chẳng hạn như đoàn lữ hành trong sa mạc mênh mông.

Cô đơn theo nghĩa tâm lý là bạn cảm thấy mình “khác” với mọi người, với thực tại xung quanh. “Khác” ở đây là bạn thấy mình “cao” hoặc “thấp” hơn mọi người. Một giám đốc sau khi đạt đỉnh cao quyền lực, danh vọng vẫn cảm thấy cô đơn dù xung quanh ông vẫn có hàng tá nhân viên trong cơ quan, vẫn có vợ con đầy đủ trong gia đình. Bạn cảm thấy cô đơn vì xung quanh thấy ai cũng làm việc giỏi giang, còn mình thì không. “Khác” hay không là do bạn mà thôi (chính xác từ tâm của bạn !)

Cô đơn biểu hiện như thế nào? (= Hình thái của sự cô đơn)

Khi cảm thấy cô đơn, bạn sẽ làm gì? Tùy hoàn cảnh, cá tính mà ta có thể có hai giải pháp hoàn toàn trái ngược.

Một là tôi sẽ tự tạo một thành trì vững chắc, một ốc đảo ngay chính tâm hồn mình. Không muốn tiếp xúc với ai hoặc giả là tôi đi đến một nơi xa lắc…để ngậm nhấm sự cô đơn của mình.

Hai là tôi sẽ tìm đến những chỗ vui, mà chỗ vui là những chỗ đông người như discothèque, rạp hát, sân vận động, quán nhậu, shopping…để khỏa lấp sự trống trải. Hay là tôi sẽ tự tạo ra hàng núi công việc để bù đầu, hay là tôi sẽ đăng ký lớp học này đến lớp học khác, hay là tôi…Một trạng thái ham vui sợ buồn là như vậy đó.

Đó không phải là giải pháp mà là sự chạy trốn…chính mình. Để rồi sau đó, khi thân xác rã rời, ta nằm xuống bỗng thấy mình vẫn cô đơn.

Phải là gì khi bạn cô đơn? (= Hóa giải sự cô đơn)

Như tôi đã trình bày, cô đơn là cảm giác xuất phát từ tâm phân biệt hơn thua của bạn. Bạn thấy một bông hoa đẹp nở trên cành cây, nhưng vài ngày sau chỉ còn là những cánh hoa tả tơi, rơi rụng thành rác, nhưng rác này là chất liệu tốt cho những bông hoa khác sau này. Liệu bạn có nhận ra rằng “trong hoa có rác” và “trong rác có hoa” không? Con người hay vạn vật đều biến chuyển không ngừng, cái mà bạn thấy chỉ là hiện tượng nên sẽ có lúc này lúc khác,vì vậy thấy được bản chất là hay nhất.

Cũng như vậy, tâm bạn hay tâm tôi đâu có gì khác nhau. Tâm mỗi người đều là tấm gương sáng trong suốt như nhau, nhưng phần lớn chúng ta đều tự phủ lên nó những lớp bụi mờ để rồi tự lừa dối chính mình. Con người chúng ta sỡ dĩ còn thấy cô đơn là do chúng ta tự tạo ranh giới ngăn cách giữa chúng ta và ngay chính trong bản thân chúng ta.

Ranh giới này đa số là định kiến, quy ước của xã hội mà ta thì cứ bám theo nó để rồi lúc nào cũng nghĩ đến “cái tôi”, “cái của tôi” (đó chính xác là bản ngã), chẳng hạn ta là giám đốc thì phải đi xe con, phải nhà cao cửa rộng, phải giao thiệp với những người nổi tiếng…phải…

Khi tâm không còn phân biệt thì bạn sẽ không còn cô đơn. Bởi vì “cái tôi”, “cái của tôi” không còn hiện hữu, bạn đã chan hòa với mọi người, với vạn vật trong chu trình biến chuyển không ngừng của vũ trụ (đó là trạng thái vô ngã).

Bạn làm được điều này không? Tôi tin là được…Hãy lau sạch bụi bám trên tấm gương thâm tâm của mình…và thường xuyên nhé ! Nhưng nhớ là phải tự mình và chỉ mình thôi.

Một buổi sáng nào đó, khi thức dậy, bạn hãy nở nụ cười thật tươi !
__________________
...xin đời đừng gọi tên tôi...

nobipotter is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:11 PM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps