Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > :: Thông tin trường hội :: > Phòng truyền thống > Nội san

2. vườn hoa của chúng ta

2. vườn hoa của chúng ta

this thread has 9 replies and has been viewed 8369 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 17-03-2007, 02:58 PM   #1
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default 2. vườn hoa của chúng ta

Nhật Ký Cựu Học Sinh
1. Hội trại Xuân Ất Dậu 2005
2. Hội trại Xuân Bính Tuất 2006
3. Họp mặt truyền thống 20/08/2005
4. Họp mặt truyền thống 20/08/2006

5. AFC offline trên từng cây số.
Phần này toàn là hình không biết cách up lên, tiểu vương rảnh thì giúp dùm nhé
6. Góc nhỏ Website
Góc nhỏ bình yên giữa bộn bề cuộc sống

Góc nhỏ website là nơi mà các bạn trờ về với ký ức học trò, với quê hương dấu yêu ... Nhắc đến LQĐ là nhắc tới mộtnội trú không phức tạp lắm, lớp học không đông lắm, nó hiền hòa và tự nhiên, bạn cảm nhận được niềm hạnh phúc khi chia sẻ và được chia sẻ, giúp đỡ và được giúp đỡ” (Dangminhthao).

Đó là niềm tự hào về quá khứ ngọt ngào “Có nơi đâu thầy cô coi học trò như con cái. Có nơi đâu học trò coi thầy cô như cha như mẹ? Cũng có đấy, nhưng nhất quyết tình cảm không sâu đậm như chúng ta!” (PhanDinh), là “ký ức mà ... nhiều lúc tưởng đã bị bụi phủ hết trơn, nhưng hôm nay lấy chổi quét bụi ra cũng còn mơí nguyên mặc dù đã xa lắm rồi” (Cute).

Sợi dây tình cảm vô hình gắn kết ta lại với nhau, và đưa ta đến với diễn đàn này, đến với một góc nhỏ bình yên giữa bộn bề cuộc sống, bằng những kỷ niệm, những tình cảm thiêng liêng, và bằng cả những khát khao chia sẻ. Chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm, chia sẻ cả những riêng tư. Xin một lần tạm gác những lo âu thường nhật, những vất vả học hành, những băn khoăn cơm áo, để cùng dạo bước qua một góc nhỏ 4rum, nơi những tâm hồn đa sầu đa cảm cùng treo ngược cành cây, cùng mở lòng mình ra với những suy ngẫm về tình yêu, về hạnh phúc.

Đó là những trăn trở về định nghĩa tình yêu ....

Tình yêu không bao giờ đến với bạn nếu bạn không biết đi tìm và giữ chặt lấy nó. Không biết có ai tin vào qui luật nhân quả không? Nhưng tôi thì tin lắm, nhiều khi trong cuộc sống, bạn cũng phải tin một vài điều nghe có vẻ hoang đường, phạm một vài lỗi lầm, vấp ngã một vài lần, đau khổ và rơi nước mắt, thì khi đó, bạn sẽ thấm thía được cuộc đời, sẽ biết được rằng cuộc sống không hề đơn giản như bạn từng nghĩ. Có nhiều điều làm tổn thương bạn, nhưng bạn không thể làm khác được. Đó chính là tình yêu. Nếu ai đó cho rằng yêu là thiên đường, yêu là không bao giờ đau khổ thì có lẽ vì người đó chưa yêu thật sự, tình yêu mang đến cho ta nhiều thứ nhưng cũng đồng thời lấy đi của ta không ít, nhưng yêu để sống và sống để yêu luôn là triết lý sống của nhiều người. Và tôi thực sự không thể phủ nhận sức mạnh của tình yêu, nó ghê gớm và vĩ đại hơn tôi tưởng….Nếu không tin, cứ bước ra đường trong ngày hôm nay, bạn sẽ thấy rõ “the power of love”. Tin hay không tuỳ bạn. (Taurus - Nếu bạn là người trong cuộc)
*********
Hồi năm nào đó nhỉ? Ừ lúc đó bằng tuổi Taurus bây giờ..anh cứ nghĩ tình yêu là một canh bạc... muốn thắng to phải đặt nhiều... mà đặt càng nhiều thì thua càng đau. Và cuối cùng kết luận tình yêu là một nỗi đớn đau...

Cho nên mới có mấy câu thơ "bất hủ":

" Canh bạc này anh đặt hết nhe em
Đặt cả cuộc đời, cả em vào trong ấy
Canh bạc này anh là người chiến bại
Tan cuộc rồi anh là kẻ trắng tay"

Già hơn một tý thì bảo, yêu đương là một cái stress, phải biết sống chung với stress. Mà stress thì mau đến rồi cũng mau đi... Cho nên kết luận tình yêu là chịu đựng.

Còn ngay trong giờ phút này, ngày mà có người đã chết để tôn vinh tình yêu, anh nhận thấy rằng: dẫu cho tình yêu là một nỗi đớn đau, hay tình yêu là một sự chịu đựng của những thương tổn thật nặng nề, thì tình yêu vẫn là một báu vật của cuộc đời.

Biết nói gì hơn nên anh mượn lời ông Xuân Diệu:

Tôi khờ khạo lắm ngu ngơ quá,
Chỉ biết yêu thôi chẳng hiểu gì.

(Ngo Tuan Hiep - Nếu bạn là người trong cuộc)
**************
Tình yêu đích thực và toàn vẹn được định nghĩa là 1 tam giác, trong đó tình thương ( hàm nghĩa sư che chở, bảo bọc , chăm sóc) là cạnh đáy tam giác. Hai canh bên , một cạnh là tình bạn ( là sự tôn trọng, bình đẳng và hỗ trợ) và cạnh còn lại là tình cảm "người" ( là sự âu yếm, lãng mạn, ghen tuông, chiếm hữu.. ) (HienTrang94C – Tình yêu không có thật)
************
Yêu nhau nghĩa là phải nhìn nhau, vì khi ấy cũng đồng nghĩa họ đang cùng nhìn về một hướng, đang tìm một điểm chung ở giữa họ mà họ cho là đẹp nhất và khi ấy họ sẽ gặp nhau ở đó (hi vọng là ai cũng làm được điếu đó) nếu yêu mà chỉ cùng nhìn về một hướng thì có lẻ họ như hai tia sáng song song chỉ ở bên nhau mà chẳng bao giờ đến được với nhau. (magicboy - Nếu bạn là người trong cuộc)
**************

Anh nhận ra điều ngăn cản anh và em (và cả những người khác) đó là cái tôi đang ghét của anh, cái tôi không bao giờ chịu thất bại. Anh chợt hiểu bàn tay của anh nắm rất chặt. Bàn tay đó có thể đi tranh đấu giành giật với cuộc đời bằng ý chí chứ không phải là bàn tay yêu thương. Anh có thể đi trong cuộc đời này, đạt được những mục đích nào đó bằng nỗ lực bằng ý chí nhưng không thể tìm cho mình một tình yêu và cuộc sống bình an thanh thản. (Ngo Tuan Hiep – Bàn tay nắm chặt)

*****************
Có lẽ anh đã lầm lẫn khái niệm về tình yêu, bởi ý thưc chiếm hữu còn ăn sâu trong suy nghĩ. Ước muốn có em trong đời, cùng em chia sẽ buồn vui, có em để lấp đi những nỗi cô đơn hiu quạnh, hay xoa dịu bớt nỗi đau...Nhưng, đó không phải là tình yêu. Đó là khát vọng chiếm hữu, điều đó cũng tương tự như là anh khao khát chiếm được tâm hồn em, trái tim em hay thân xác em... Dẫu che đậy bởi sự chân thành rằng: Thật tâm anh, từ đáy lòng anh, (và sự thật là như vậy) anh mong muốn được mang đến hạnh phúc cho em... thì tất cả suy nghĩ đó, hành động đó cũng là sự vị kỷ??? (Nobipotter - tình yêu ko có thật?)
*********************

Đó là những suy tư về hạnh phúc ...

Anh biết hạnh phúc rất đơn giản, hạnh phúc chỉ là một cái nhìn, một cái cười ấm áp. Hạnh phúc không phải là một điều gì quá to lớn. Nhưng anh không thể tìm thấy hạnh phúc của mình với hai bàn tay nắm chặt. (Ngo Tuan Hiep – Bàn tay nắm chặt)

Một buổi chiều nọ, lang thang trên đường phố Sài Gòn, mệt mỏi và chán nản, nghĩ miên man về những chuyện xưa, những gì mình đã có, đang có và sẽ có... chợt rùng mình nhận thấy tất cả đều hư ảo. Tất cả có thể mất đi ngay trong giây phút này... chợt nhận ra rằng mình đã quá nương tựa vào những gì mình đã có, đang có và sẽ có ... để mà phấn đấu. Rồi đến khi nhận thấy tất cả đều là hư ảo khiến lòng hoang mang lo sợ. Bởi lâu nay đã quá quen với chiếc phao tiền tài, danh vọng... đến khi buông ra như người chới với giữa dòng. (nobipotter)

Ba mươi tuổi, khi tôi nhìn lại cuộc đời mình, khi tôi viết về một góc nhỏ của đời mình, tôi không mong mọi người sẽ hiểu tôi. Không ai có thể hiểu được người khác qua quá khứ của họ... Đừng gọi tên tôi, đó không phải là tôi: nobipotter. Đó là một kẻ đau khổ nào đó trên con đường tìm kiếm giá trị chân thật của tình yêu, tìm kiếm giá trị chân thật của cuộc đời mình. (nobipotter – Nói với tuổi ba mươi)

Một đôi nam nữ ưu tú chưa hẳn đã kết thành một gia đình ưu tú bởi lẽ hạnh phúc và sự mỹ mãn của gia đình còn liên quan đến nhiều yếu tố khác nữa. Gia đình mỹ mãn là người chồng có thể khóc trước mặt vợ nhưng đừng để chê trách là "không có phong độ nam nhi". Gia đình hạnh phúc là người vợ có thể vui mà không làm cho người chồng chán ngán và đừng để chê trách là "ấu trĩ" (myhanh – Suy ngẫm dài tập)

Thật hạnh phúc cho ai khi không cảm thấy mình cô độc trong cuộc đời này. Hạnh phúc cho ai khi có được một người để chia sẽ.” (nobipotter – Làm thế nào để chiến thắng nỗi cô đơn)
**************

Đó còn là những giọt nước mắt rơi một mình .....

Cũng có lúc anh gọi em lúc vừa qua cơn rượu, lúc nữa đêm thức giật mình thức dậy nhận tin nhắn em. Lặng lẽ ngồi dưới giàn hoa cát đằng trong đêm vắng nghe giọng em mà nước mắt muốn rơi. Anh cứ tưởng rằng mình can đảm, mà khi say nứơc mắt cũng rơi hòai. Trước bữa Bạn mất mấy ngày, chạy ngang nhà Bạn, chợt thấy Mẹ Bạn ngồi trước cửa trông con, dáng gầy gò chờ đợi, tat ngang vào hỏi thăm chưa nói được mấy câu đã ôm mặt khóc, hai bác con nghẹn ngào. (Ngo Tuan Hiep – Bàn tay nắm chặt)
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 03:01 PM   #2
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Hành Lang Lớp Học
1. Khoá 94: chương trình "ai là ai"
2. Khoá 97: Disneyland
3. Khoá 98: Vui quá cưới kìa
4. Khoá 99: chuỵên lớp tui
5. Khoá 2000: Xứng với anh em
6.Khoá 2001: Ngôi nhà hiếm đàn ông

Phần này giống như bên hành trang lớp học chỉ biên tập lại một chút các bạn qua bên kia xem nhé
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến magicboy vì bạn đã đăng bài:
Realtyduefs (08-04-2020)
Old 17-03-2007, 03:06 PM   #3
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Chuyện tình Lê Quý Đôn
TẶNG MỘTNGƯỜI BẠN
Toi&m

...Phỏng tác dựa trên câu chuyện của hai người bạn ...

Thị xã Tân An, tỉnh Long An......

Anh nhìn nhanh "người yêu"...Lặng im không nói...Anh đang suy nghĩ ...Những suy nghĩ mà hình như chỉ có vầng trán nhăn lại mới biểu lộ được độ đăm chiêu... Anh tư lự...trầm ngâm...Tiến tới Hôn Nhân thì không chỉ cần có tình yêu anh dành cho nàng...Nếu tỏ lời thì có nhiều điều mà anh cũng không biết được là mình có nắm bắt và tự chủ đươc không...Im lặng...Anh chỉ nhìn nàng..Một cái nhìn mà chỉ có người trong cuộc hiểu đưọc...!!!

Người con gái...cười nói vui tươi với người bạn gái học cùng mình những năm phổ thông và trung học đang sắp sửa bước vào cuộc sống hôn nhân. Anh đứng cạnh đó cách độ hai mét....Nàng cười nói....Nhưng ai biêt được đằng sau nụ cuời kia là những suy nghĩ gì về cuộc sống...về anh....Nàng vẫn cười nói....nhưng lòng nàng đang mang nhiều tâm sự...Nàng chờ anh...nói một lời nào đó với nàng...Nhưng anh vẫn đứng đó...Mắt anh nhìn xa...tận mãi chân trời...Nàng muốn thét lên "Em đang ở đây ...ngay cạnh anh...."

Ánh đèn đường ở ngã Ba Bùng Binh gần Sân Vận Động Long An vừa sáng...Cơn mưa cuối mùa không đủ quét sạch bụi trên đường..Dòng người hối hả ngược xuôi..Nàng nhìn đồng hồ. Kim chỉ đúng 6:00 giờ. Anh chở nàng hướng về RạpHát. Cơn gió chiều lành lạnh khiến nàng rùng mình. Nàng khẽ ép sát người vào anh...không quá gần nhưng vừa đủ để tìm hơi ấm từ anh.

Anh quay lại..."Em..." Anh định nói điều gì đó với nàng nhưng lại im lặng....
Chiếc xe vừa chạy chầm chậm qua dốc Cầu Đúc
..."Anh nói đi..." Nàng mạnh dạn mở lời.
Anh nghe nàng nói mà hình như cũng không nghe...Anh vẫn im lặng...Xe vừa quẹo phải ở Tòa soạn báo Long An...Anh dừng xe lại trước một quán nước. "Mình vào đây uống nước nhe." Khách thưa thớt nên không gian cũng vắng lặng...Nàng không nói gì, chân bước theo anh. Anh chọn một góc khuất với mặt đường. Sau khi gọi nước...Anh mở lời.....Trên đỉnh đầu, vầng trăng tròn vừa lên...Đủ cho nàng nhìn thấy gương mặt của anh...Anh nói gì thì nàng không nhớ rõ lắm. Nhưng nàng cảm giác thật tin tưởng những lời anh nói...Từ khi nào tay nàng đã nằm trọn trong bàn tay anh. Ấm áp!

Ngày ... tháng.....năm...
Từ buổi tối - anh nắm tay nàng và nói thật nhiều về cuộc sống về tương lai - nàng cảm giác rằng cuộc đời nàng gắn chặt với anh dù rằng nàng cảm nhận được tưong lai phía trước không dễ dàng chờ đón anh và nàng.

....30 ngày sau buổi tối đó...

Hôm nay, ở nhà nghĩ Lễ, nàng tranh thủ sắp xếp lại đồ đạc trong phòng. Thật ra đồ đạc trong phòng nàng cũng chẳng có bao nhiêu; nhưng nàng lại có thói quen này. Khi nàng xốc lại chồng tập vở cũ thời phổ thông, một lá thư nhuộm màu rớt xuống mặt bàn. Nàng nhặt lá thư lên, bỏ dở công việc đang làm. Cầm trong tay lá thư của D - bạn học thời C2 của nàng - đã gởi cho nàng cách đây bốn năm, nàng nghe lòng mình se lại. Mắt hướng ra dòng sông Vàm Cỏ tẻ nhánh vào thị xã Tân An, nàng hít một hơi thở thật sâu và tay cất lá thư vào chỗ cũ. Nàng đang trốn tránh và không muốn khơi lại kỉ niệm của một thời đã qua.. Nàng tự hỏi lòng mình "Tại sao" !?

.....92 ngày sau buổi tối đó...

Hôm nay vừa đi làm về dến nhà, nàng nhận đưọc thư của anh gởi từ Đà Lạt.
" Em,
Anh có công tác ở Đà Lạt, nên phải đi gấp. Anh có gọi điện thoại cho em nhưng Tổng Đài báo ngoài vùng phủ sóng. Tuần sau, anh sẽ về.
Vài dòng ngắn cùng em.
Anh. "

....99 ngày sau buổi tối đó...

Nàng đón anh ở Bến Xe Khách Long An. Anh trông hốc hác nhiều sau chuyến công tác xa. Nàng ôm túi xách nhỏ của anh và ngồi phía sau nhường xe để anh chở . Sáng hôm nay, Mẹ nàng đã biết chuyện tình cảm của nàng và anh. Mẹ không thích lắm khi nghe nàng kể về nghề nghiệp của anh.
"Anh, ngày mai gia đình có nấu mâm cơm để cúng. Mẹ nói mời anh đến và nhân tiện Mẹ cũng muốn biết anh luôn." Nàng khẽ thì thầm.
"Ừ..." Anh khe khẽ.

Ngày..... tháng.....năm

Nàng gạt những giọt nước mắt còn đọng lại trên má. Tại sao, anh lại hủy cuộc hẹn buổi trưa nay vào giờ phút cuối? Nàng cảm thấy có lỗi với Mẹ thật nhiều dù rằng Mẹ nàng chẳng trách nàng một lời. Giận anh ư? Không, nàng không phải là người con gái dễ giận. Nàng chỉ cảm giác thật buồn. Một cái cảm giác khó giải thích. Và nàng cứ để những giọt nước mắt lăn xuống má nàng. Mắt nhắm lại và má áp lên gối. Trong nỗi buồn khó giải thích pha lẫn những giọt nước mắt, nàng mơ. Giấc mơ thoáng chốc đứt đoạn không rõ ràng. Nàng thấy nàng đang say sưa nghe thầy Uyển giảng Kiều; nàng mơ về cái đêm nàng ở lại Ký Túc Xá trên đưòng ThủKhoa Huân ngủ qua đêm với các bạn NộiTrú ...v..v Môi nàng thoáng nhoẻn nụ cười trong giấc mơ. Môt thời tuổi hồng thật đẹp.
Nàng mở mắt dậy khi những giọt nắng cuối cùng của ngày sắp tắt. Giấc ngủ hình như đã giúp nàng quên đi nỗi buồn.
Nàng ngồi vào bàn, mỡ cuốn nhật ký ra. Nàng nắn nón ...
" 100 ngày sau buổi tối đó.....
Anh không đến nhà vì bận công tác đột xuất. Mẹ không nói gì. Mình đã khóc và ngủ thiếp một buổi chiều."

...120 ngày sau buổi tối đó...
"Em được công ty giới thiệu đi tu nghiệp ở New Zealand 1 năm. Em có nên chấp nhận không? Nếu em không đi thì sẽ có người khác thế?" Nàng khe khẽ. Điền ViênQuán vắng khách. Nàng và anh đã chọn góc khuất ngồi bên nhau hơn nửa tiếng. Cuối cùng, nàng quyết định nói cho anh biết. Nàng mong anh sẽ nói điều gì đó...
"Cơ hội tốt để học hỏi, em nên di." Anh vừa nói vừa rít điếu thuốc một hơi thật sâu. Đột nhiên, nàng muốn được giận dỗi và nói "Tại sao anh không nói là muốn em ở lại?".
"Em cũng nghĩ như anh" Nàng giật mình. Một cái kiểu giật mình của một người mà khi nói ra điều gì đó nhanh một cách vô thức và sau đó nhận ra lời nói của mình khiến lòng mình đau.
"Em không muốn xa anh một năm " - Đó mới là điều nàng muốn nói với anh nhưng tại sao nàng lại không thể nói đuợc với anh. Tại anh quá bình thản và nàng không muốn mình quá yếu đuối trước anh? Một kiểu tự cao của con gái có học vấn? Dù yêu anh, nhưng đôi khi trước anh, nàng thấy mình mâu thuẫn.

....140 ngày sau buổi tối...
Anh đưa nàng ra sân bay Tân Sơn Nhất...
Anh nắm tay nàng thật lâu...
Nàng chỉ khẽ thì thầm: "Em đi nhe anh". Mắt nàng ráo hoảnh. Tiếng loa đang khuyến cáo hành khách đi New Zealand đăng ký hành lý gấp.
Máy bay đã chạy hết đoạn phi đạo và sắp nhấc mình khỏi mặt đất, nước mắt nàng ứa ra. Nguời đàn ông có nét Âu ngồi cạnh lo lắng nhìn nàng và tỏ vẻ cảm thông "Don't worry. You'll be okay!" Nàng lí nhí nói "Thank you" nhận cái khăn giấy từ người đàn ông ngồi cạnh. Nhìn qua cửa sổ, cảnh dưới đất bắt đầu nhạt nhoà dần. Môi nàng mấp máy "Anh ơi".

405 ngày sau buổi chiều đó....
Chiếc phi cơ của HàngKhông Qantas đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất vào một buổi sáng cuối năm. Sài gòn mang cái không khí lành lạnh của áp thấp nhiệt đới khiến nàng rùng mình. Trước khi về từ New Zealand, nàng không gọi báo anh trước. Nàng chỉ báo với hai cô bạn thân thời Trung Học, nay vẫn còn ở Thị xã Tân An bé nhỏ như nàng. Hai đứa bạn của nàng thường đùa: "May là tụi tao lấy chồng và làm dâu ở Thị xã này. Chứ tụi tao như mày đứa lớp mình lên học ở Sài gòn, sống, lấy chồng và ở luôn trên đó, hay là như tụi con Hồng, con Nga lấy chồng xa đi miệt xứ không về, thì không biết mày ở Thị xã này ra sao?" Vậy đó. Thỉnh thoảng, hai nhỏ bạn mời nàng đến nhà tụi nó chơi vào những dịp có ăn uông tiệc tùng. Mấy đứa nhỏ con của hai nhỏ bạn gọi nàng bằng "Dì" khiến nàng cảm thấy ngường ngượng làm sao. Nàng đã sắp hàng băm rồi còn gì. Khỉ thật! Mỗi lần nhắc đến tuổi tác, nàng lại thế. Và rồi cười xòa....cho qua.
Lấy xong cái vali kí gởi đựng vài món đồ mà nàng mua làm quà từ chuyến tu nghiệp do cơ quan gởi đi. Tách khỏi đám đông đang ngóng tìm người thân, nàng nghe tiếng ai đó gọi tên nàng. Nàng nhìn lại thấy hai cô bạn đang toe toét cười đi về phía nàng.
Đứa đỡ túi va li xách tay của nàng, đứa kéo giúp nàng cái va li kí gởi.
"Ôi choa, Mày mua cái gì nặng quá vậy? Tao nói trước nhe món quà nặng nhất là phải tặng cho tao đó. Công tao kéo cái va li này..."
Bạn nàng là thế. Có chồng và có hai mặt con rồi nhưng vẫn tranh giành trêu ghẹo mỗi khi gặp mặt.
Nàng có lần hỏi hai nhỏ bạn "Có chồng rồi, tụi mày thấy sao? "
"Ông Tấn nhà tao thì chăm chỉ và siêng năng với cái tiệm sữa xe của ổng. Ông giao khoán việc chăm sóc ăn uống và đưa hai đứa con đi học cho tao. Tao cứ quần quật lo 2 đứa con. Cũng may ông Tấn không mèo mỡ gì. Cuộc đời tao cũng mong chỉ được vậy. Chồng yêu chăm chú làm ăn, con ngoan. Lâu lâu gặp 2 đứa mày thì được trở về thời con gái...hiihi"
Câu chuyện rôm rả giữa 3 người bạn gái cứ thế diễn ra khiến thời gian từ SàiGòn về Long An như được rút ngắn lại.
Trước khi chia tay , nhỏ bạn của nàng nhắc theo:
"Mày quan tâm ông B một chút, tuần trước tao thấy ban ngày ban mặt ổng chở một đứa con gái trên xe Honda. Quan tâm người ta một chút thôi thì mất bồ đó nhe."
"Tao biết rồi" Nàng nói nhanh.
Cửa khóa. Ba mẹ đi vắng không ở nhà.
Nàng mở vòi sen định tắm để gội rửa sau chuyến bay dài hơn 10 tiếng.
Có tiếng chuông điện thoại reo.
"Alô" Nàng bắt máy.
"Em mới về à" tiếng đầu dây bên kia có vẻ xúc động.

Ngày...tháng ....năm 2006

Gần một năm sống một mình ở NhaTrang, nàng chiêm nghiệm ra nhiều điều. Nàng sống mạnh mẽ hơn và dần bớt đi những đêm mất ngủ khi nghĩ về chuyện tình cảm của mình. Tháng trước B có ra Nha Trang công tác và nàng đã gặp lại anh. B hốc hác hơn xưa. Những chuyến công tác dài đã khiến nước da anh sạm nắng nhiều. Chỉ thế! Cảm giác của nàng dành cho anh chỉ là sự quan tâm tình bạn. Và anh suy nghĩ thế nào về nàng...? Nàng nhìn ra xa. Nàng có lẽ cũng không còn muốn biết tâm trạng hiện tại của anh đang nghĩ gì về nàng. Đơn giản thế ư! Nghiệt ngã thế ư! Nàng vội trấn an mình đừng suy nghĩ nữa. Vì trái tim nàng không còn rung động trước anh như xưa?!
Anh cho nàng biết anh đã quen một người con gái khi sau gần nữa năm nàng ra NhaTrang. Và hai người dự định cuối năm nay đám cưới. Anh nói sẽ gởi thiệp về địa chỉ nhà gia đình nàng ở Long An. Anh nhìn sâu vào mắt nàng khi nói những lời đó. Anh muốn tìm điều gì ở nàng hay hy vọng là nàng phản ứng thế nào - nàng tự hỏi khi ánh mắt hai người gặp nhau. Con người ta muốn đi tìm những điều đã mất hay tìm những điều mình không sở hữu. Và thông thường, tình cảm sẽ đánh bại lý trí. Nhưng theo cảm giác của tình cảm có đúng hay không ở trong trường hợp này? Nàng nhẻn cười lịch sự "Chúc mừng anh!". Anh vẫn nhìn vào mắt nàng sau câu nói ấy của nàng. "Đừng, đừng nhìn em như thế. Nếu như ở cái đêm cách một ngày trước khi em ra NhaTrang, anh cũng nhìn sâu vào mắt em thế này thì em đã...." nàng muốn nói thật to để anh nghe nhưng nàng không thể.
"Muộn rồi anh.....Mình về anh nhé!" Nàng khẽ nói và đứng dậy để thoát khỏi ánh mắt của anh.
"Muộn rồi !???..." Anh nhìn nàng khẽ nói như hỏi.
"Đã muộn rồi!" Nàng lập lại.

....Hôm anh trở về lại Long An, nàng ra tận sân ga đưa anh đi. Anh trao cho nàng một lá thư được dán kín và dặn chỉ mở ra khi Tàu rời ga. Nàng và anh nấn ná đứng bên nhau mà không nói được lời nào thêm. Khi tiếng còi báo tàu sắp rời ga vang lên, anh mới nói được " Anh đi nhe". Anh nói vội và nhảy lên tàu. Nàng bổng cảm thấy buồn vô hạn. Vì sao? Nàng không biết và khó có thể lý giải được cảm nhận của mình. Nàng đứng đó trông theo con tàu. Con tàu nhỏ dần và nhỏ dần trông mắt nàng đến khi mất hẳn. Nàng cảm thấy cái gì đó cay cay trong mắt. Nàng xoa xoa cánh mũi hơi đỏ vì....và mở thư anh ra đọc.
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 03:07 PM   #4
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Chuyện tình "Bé khổng lồ":

Truờng LQD có 3 "Bé". Bé thứ nhất là anh có cái tên rất dể gọi là "Bé bự" vì ở nhà ba mẹ anh gọi anh là bé . Bé thứ hai là "Bé nhỏ", 1 cái nick rất ư là dể thuơng dành cho chị Kim Ngân . Còn bé sinh sau đẻ muộn (mặc dù lớn tuổi hơn chị KimNgân) là "Bé khổng lồ" là biệt danh của anh Khánh (lớp 90A).

Chuyện Bé khổng lồ lên xe bông có thể sẽ không có gì lạ đối với mấy em nếu như nó không đuợc xếp hạng trong chuyện tình LQD mà anh đã kể (mặc dù không thuộc phạm vi Gốc nội trú, vì Bé khổng lồ là nguời ở thị xã Tân An).

Bé khổng lồ đã "để ý" nguời trong mộng (là chị Nguyên Thảo, lóp 90B, cũng là nguời ở thị xã Tân An) từ hồi cấp 2 ở truờng Tân An . Hai nguời không biết vô tình hay cố ý rũ nhau vô truờng LQD mà học sau khi tốt nghiệp cấp 2. Bé khổng lồ vẫn cứ "để ý" nhưng chưa dám ngỏ lời vì Bé khổng lồ nhát lắm (dòng họ Bé giống nhau ở điểm này đó !!). Cho đến 1 ngày kia, Bé khổng lồ phải theo gia đình qua đoàn tụ gia đình bên Mỹ và mang theo cái "để ý" mà đi luôn làm chị Nguyên Thảo cũng không biết có ai "để ý" mình không nữa. Hơn 10 năm sau đó, Bé bự có hỏi thăm tình hình "Diễm xưa" của Bé khổng lồ thế nào thì đuợc trả lời là "như bé bé bồng bông" thôi, không có gì đặc biệt hết !

Hội 3 Bé tuởng chừng như cứ bình yên . Nhưng ngờ đâu, giửa tháng 12 vừa ròi Bé bự cùng với cả lớp 90A bị bất tỉnh nhân sự khi Bé khổng lồ và "Diễm xưa" tuyên bố góp gạo Nàng huơng nấu chung! Đúng là "con nít" bây giờ ghê quá, âm thầm như bom nổ chậm.

Đến bây giờ Bé bự vẫn không hiểu nổi Bé khổng lồ sao mà lớn nhanh đến thế mặc dù cùng chung hội 3 Bé, chỉ còn 2 Bé bự và Bé nhỏ cứ vẫn là "con còn bé bé" mà thôi.

Thứ bảy và chủ nhật vừa rồi cũng là ngày họp mặt của các anh chị lớp 90A và 90B cùng rất nhiều thầy cô LQD khi đến chia vui với gia đình mới của Bé khổng lồ . Rất tiếc là Bé bự và Bé nhỏ đã không đến "chia tay" đưa tiển Bé khổng lồ ra khỏi truờng Mầm Non
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 03:09 PM   #5
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

CHUYỆN TÌNH NỘI TRÚ

Chuyện tình cảm trong nội trú là những câu chuyện dài nhiều tập. Đó cũng là một trong những kỉ niệm về nội trú của chúng ta.Những chuyện tình học trò nãy sẽ không có gì là ầm ĩ nếu như không bị sư tổ (là thầy Uyển) của chúng ta phản đối (vì sư tổ lo rằng sẽ ảnh hưởng đến việc học và có thể đi quá...mức cho phép (do các anh chị đều ở xa nhà và không đuợc ba mẹ quản lý). Xin được trích lược một vài câu chuyện có thật để mọi người cùng ngâm cứu vì sao chúng ta có nhiều câu chuyện tình đến thế.

Chuyện tình ầm ỉ và lâu bền nhất có lẽ là của anh Hiếu (lớp 90D) và chị Trang (lớp 92A). Không biết là 2 người này "để ý nhau" từ năm từ lúc nào. Sau bao nhiêu "ba chìm bảy nổi tám lênh đênh" với vài lần nhắc nhở kiểm điểm bởi sư tổ, 2 anh chị này hiện giờ đã thành vợ chồng rồi đó (sau khoảng hơn 10 năm quen nhau...chắc thuộc kỉ lục guinness LQD rồi còn gì). Mấy chi tiết về thời gian chắc phải đợi sau này 2 anh chị vô diễn đàn này đính chính há.

Còn chuyện tình thứ 2 có liên quan đến cái nhà tắm lộ thiên mà các em kể ở trên là của anh Huy (lớp 90A) và Phương (lớp 93D). Lớp mà Phương học nằm kế bên cái nhà tắm "mát mẻ" đó. Còn anh Huy và các anh thì trọ ở phòng bên hông của lớp với cái hồ nước nằm ở giữa ! Dĩ nhiên là mấy chị trong lớp sẽ không thể học được nếu như để cửa sổ lớp mở và lâu lâu vô tình "thưởng thức" khu "biệt thự cao cấp ngàn sao" của mấy anh ! Bởi vậy cửa sổ lớp học hầu như luôn luôn được đóng (ít nhất là 1 cánh) ! Nhưng điều này làm cho anh Huy (và quan sư là anh Nghĩa) không thể chiêm ngưỡng được dung nhan mĩ miều của chị Phương !

Để giải quyết vấn đề thì cách "thô thiển" nhất là lâu lâu âm thầm ra mở cánh cửa sổ đó. Còn nếu hôm nào 1 cánh cửa bị khóa từ bên trong và cánh cửa còn lại mở làm cho anh Huy không thể nhìn chị Phương từ phòng trọ được thì cái nhà tắm lộ thiên sẽ phát huy tác dụng của nó. Dĩ nhiên là anh Huy và Nghĩa không thể ra đó mà.... tắm được !!! Sau khi mặc quần áo chỉnh tề, đi tìm cái ca nước và đi ra hồ nước phía cánh cửa mở để làm bộ..... múc nước và.... ngắm và.... cười ..... duyên 1 cái rồi trở lại phòng trọ

Nhờ vậy mà bây giờ 2 người đã thành vợ chồng rồi ! Và thời gian từ lúc quen nhau đến khi cưới cũng không thua gì anh Hiếu và chị Trang đâu !
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến magicboy vì bạn đã đăng bài:
GordonRep (30-11-2014)
Old 17-03-2007, 03:09 PM   #6
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

TÌNHDẠI KHỜ
Đòan Quốc Thái
Quen nhau 2 năm 3 tháng , vẫn là bạn tốt của nhau , hiểu nhau , nhưng bề ngòai chỉ là bạn , , em nói em xem tôi là một ngừoi bạn tốt , tôi chấp nhận , mặc dù trong lòng yêu em vô bờ bến .

Em quá đẹp quá dễ thương , chính vì thế em có nhiếu người theo đuổi , tôi là người đến sau , em nói với tôi , tôi là ngừoi bạn tốt nhất của em .

Valentine , tôi nói là tại sao tụi mình không có dịp nào gặp nhau lâu một chút , tại sao không đi ăn tối cùng nhau , em diện cớ bận chuyện học tập , mà cũng đúng thật .

Cứ như vậy thời gian trôi đi nhanh , lễ tốt nghiệp em hạnh phúc khi nhận được nhiều bó hoa trong tay , tất nhiên có cả tui tham dự , ...

Buổi tối gọi cho nhỏ bạn thân , mình phải làm sao đây ? nó trả lời nếu tôi đã theo đuổi hơn 2 năm là một sự kiên trì chân thành , như vậy sẽ có một cuộc thử thách nữa để cho tui chứng tỏ bản lĩnh , nó kêu tôi nên tạm "dừng" 1 năm rưỡi , thời gian này tui nên lo học và chứng tỏ bản lĩnh là sẽ lo được cho em , bởi vì em ra trừong trước tôi và tất nhiên em sẽ có việc làm trước tôi , tôi không nên cứ suốt ngày ôm mộng mà hãy nhìn thực tế một chút .
Tôi ngỡ ngàng , oh thì ra là vậy , tình đầu đối với tôi khó thật vậy sao ,

Biết là sao được bởi vì tui đã quá yêu em , tui cũng ko thể hình dung nổi viễn cảnh chia tay .

Nhỏ bạn hỏi , nếu như đều ko mong muốn xảy ra thì sao ? , tui tra lời nếu muốn wên em chí ý cũng phải = thơi gian quen em . Nhỏ xúyt xoa : ông khờ quá .

Tui nói với nhỏ vì là tình đầu nên tui ko thể biết trứoc được điều gì đúng sai , chỉ làm theo con tim mách bảo . Nhỏ đồng ý nhưng phải hiện thực 1 chút .

Quá ra nhỏ đã đi làm và đã trãi qua một mối tình , nhỏ lựa chọn sự nghiệp trước.

Nhỏ nói đúng .
Tôi nên xa em một thời gian .

Tình yêu mỗi người một vẻ và không đơn thuần là iu không , cần phải thực tế một chút . Nếu bạn là nam hãy tỏ ra bản lĩnh một chút .
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 04:01 PM   #7
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Những Người Bạn Của Tôi
1. Rubic đã ngừng xoay, nhưng tình thương còn mãi.

Vòng xoay nào cho rubic?

Tuổi trẻ - Khi chúng tôi đến, Nguyễn Bùi Thế An - sinh viên năm 3 ĐH Y dược Cần Thơ - đang nằm liệt giường với khuôn mặt bịt kín nhưng bàn tay run rẩy vẫn cố gắng xoay khối rubic như một cách vận động trí não.
Người SV ấy tám tháng nay đang bị tàn phá bởi một căn bệnh nghiệt ngã: ung thư máu. Người mẹ đau khổ nhìn đứa con duy nhất rơi nước mắt. An an ủi mẹ: “Mẹ ơi đừng khóc. Rồi con sẽ khỏe lại mà!”.
Bạn của An, lớp phó phụ trách học tập Nguyễn Trường Hiệp, thán phục: “An học rất giỏi, điểm 10 nhiều không tính được. Điểm tích lũy của bạn đến học kỳ I năm 3 là 8,17. Sau khi biết mình bị bệnh, tuy sốc nhưng An vẫn cố gắng vừa học vừa chữa bệnh theo phác đồ điều trị. Đến tháng sáu rồi An vẫn xin được thi học kỳ II năm 3, nhưng chỉ được một môn thì yếu quá không thể theo được nữa. An cũng đã đạt được 7,5 điểm cho môn đó...”. Nhiều thầy cô, SV Trường ĐH Y dược Cần Thơ xúc động dõi theo cuộc đương đầu với bệnh tật của người SV học giỏi, nghị lực của mình.
Mẹ An vốn làm công nhân, còn cha chạy xe ôm ở thị xã Tân An (Long An). Một cuộc quyên góp giúp đỡ âm thầm diễn ra trong các thầy cô giáo và SV của trường. Hơn 20 triệu đồng đã được gửi đến An như một chia sẻ và động viên, tiếp thêm sức mạnh cho một gia đình đau khổ đang chống chọi với cơn bão tố.
Liên tục là học sinh giỏi chuyên hóa Lê Quý Đôn (Long An), rồi thi đỗ cả hai trường ĐH Kinh tế TP.HCM và Y dược Cần Thơ, Thế An đã chọn ngành dược để sau này về quê làm việc. Chỉ còn một năm nữa tốt nghiệp thì ước mơ giản dị ấy đứng trước nguy cơ tan vỡ. Người cha buồn bã: “Xạ trị, chích tủy, bác sĩ nói còn nước còn tát, hi vọng có thể chữa phần nào nhưng phải chi phí nhiều tiền quá. Sức gia đình không chịu nổi...”.
Như khối rubic trong tay An trên giường bệnh những ngày này, vòng xoay vẫn đang xoay tìm vật vã...
V.T.B
[Đăng nhập để xem liên kết. ]

Tôi tự hỏi mình sẽ viết gì cho bài viết này đây, khi biên tập và đọc lại những bài viết về Thế An, tôi đã thật sự xúc động, mọi dự định ban đầu về bài viết này tan biết, trong tôi bây giờ chỉ còn là tiếc nuối ... Thôi thì xin mạn phép gỡi đến các bạn những dòng tâm sự ... một chút nhỏ nhoi này mong rằng không gợi cho các bạn nỗi buồn chỉ mong rằng nơi nào đó trong sâu thẵm tâm hồn chúng ta một tình yêu thương quê hương bạn bè ... vẫn âm ỉ cháy.
"Tôi là một người bạn học chung trường Lê Quí Đôn Long An với bạn Thế An. Nhiều tháng nay từ khi biết tin cơn bệnh quái ác ập đến với bạn chúng tôi - những cựu học sinh trường Lê Quí Đôn Long An- đã âm thầm vận động bạn bè, thầy cô cùng nhau động viên tinh thần của bạn. Chúng tôi cũng đã liên hệ trung tâm truyền máu huyết học và các tổ chức để tìm hiểu về nơi nào có thể chữa lành căn bệnh ấy. Nhưng khi biết được chi phí điều trị thì đó là một con số quá lớn vượt khả năng của gia đình, bạn bè. Nhìn bạn đang tiến dần đến cái chết mà vẫn giữ thái độ lạc quan, nỗ lực cố gắng không mệt mõi khiến chúng tôi không cầm được nước mắt. Chúng tôi vẫn mong có một phép mầu nào đó cứu lấy sinh mạng của Thế An. Nhưng đến giờ này điều đó vẫn chưa xảy ra.Chúng tôi mong rằng qua trang báo này niềm tin của Thế An một lần nữa được nhân lên và rất mong nhận được tấm lòng hảo tâm của bạn đọc để cứu lấy một người học trò giỏi, một sinh viên đầy nghị lực, một người con hiếu thảo, một bác sĩ tương lai nhân hậu này"
"Hình ảnh đầu tiên tôi thấy là một người mẹ tựa người bên giường ( nơi Thế An nằm) có vẻ mệt lã người .. . , Thế An cũng đang mệt .., An hầu như không thể cử động được gì ngòai cặp mắt đầy tâm sự. Tôi cố gắng chỉ kể những câu chuyện vui , hạn chế những câu hỏi , vì An rất khó nói chuyện được .
Trích:
Tôi : Tôi có về thăm trường , mấy thầy và CHS nhậu quá chời , mấy thầy năm nay ốm hơn trước nhiều , đặc biệt là thầy Âu ...
An : ừm ..
Tôi : tụi bạn ông nhắc ông nhiều lắm đó .
An ừm...

Tôi sờ lên tay An , tay bạn ốm đi rất nhiều , mu bàn tay lổ chổ tróc da vì những đợt tiêm hóa chất .
Khối rubic bên cạnh còn đang xếp dở dang ...Tôi nhanh chóng ra về và để lại đó bao điều suy nghĩ về người bạn thân của mình"

"Chúng tôi đến thăm An vào một buổi chiều, nhìn đôi bàn tay yếu ớt, gương mặt bịt kín khẩu trang, chúng tôi ai nấy đều lặng im ... Nghe mẹ nói có bạn đến thăm, An mở mắt nhìn quanh rồi gật đầu chào nhẹ ... sao thấy thương quá!!Cái siết tay thật chặt của từng người trước khi ra về như mong mõi truyền thêm cho An sức mạnh để vượt qua căn bệnh đáng ghét, mong An sớm bình phục để trờ về với sách vở, với mái trường với bạn bè và với tất cả những ước mơ cháy bỏng còn dang dở ...Một làn gió thoảng qua, tôi hít thật sâu, tự nhiên thất trong lòng có gì nghèn nghẹn ... thương nhiều lắm An ơi"

5giờ 27 phút chiều ngày 28 tháng 9 năm 2006
An đã ra đi trong niềm vòng tay của người thân bạn bè,

"Buồn quá khi nhận được tin về Thế An... Du` biết là chuyện buồn sẽ đến nhưng tôi cứ mong là sẽ không phải 1 ngày nào đó...như ngày hôm nay... phải nghe anh em bên Việt Nam đăng tin chia buồn .Xin thông qua diễn đàn gởi lời chia buồn sâu sắc nhất đến gia đình Thế An. Cầu mong linh hồn An được thanh thản nơi cõi vĩnh hằng khi thể xa'c em đã thoa't được những cơn đau dằn vặt trong bao tha'ng ngày qua. Anh chị em ta hãy cùng nắm tay nhau và cùng cầu nguyện cho Thế An nhe'"
"t vừa nhận được tin An chào mọi người ra đi vĩnh viễn, trong lòng cảm thấy trống rỗng. Một tàhnh viên của lớp A2 đáng yêu của t đã ra đi, 1 cảm gáic mất mác thật lớn trong lòng t. dù biết rằng chuyện này đã định trước nhưng vẫn không sao cần được nước mắt. Life is not easy,Hình ảnh An trong lòng t sẽ luôn là một bạn giỏi gian và can đảm, bạn dũng cản đối đầu với những khó khăn trong cuộc đời. Bạn đã ra đi, dđ1o chưa hẵn là một sự kết thúc .... It matters not how long we live, but how!!!!! Sẽ luôn nhớ đến bạn"
Tôi đã xem đi xem lại hàng trăm lần đoạn phim về Thế An, để tìm ra những hình ảnh đẹp, những câu nói của em ghép lại thành một video clip trình chiếu trong ngày Truyền Thống. Tôi biết rất rõ thời gian còn lại của em là rất ngắn... Nhưng xem suốt đoạn phim dài 28 phút chỉ thấy sự lạc quan của An, không hề có chút gì tuyệt vọng...

Tôi cảm thấy chút gì đó xót xa khi nghe em nói: "Biết đâu sau này em khỏi bệnh, em sẽ ra đời, sẽ đi học lại... đó chính là cách cảm ơn tốt nhất của em đối với các Thầy Cô, các Anh chị..."

Tôi chỉ biết thở dài...Ước mơ trong đời... đôi khi quá xa xôi...
Tôi vẫn tự hỏi: Liệu ta có thể bình thản trước bệnh tật, bình thản trước cái chết. Cái chết tự thân nó không đáng sợ... nhưng con đường đi đến cái chết thật đáng sợ... nhất là khi nó được báo trước. Sự sợ hãi, sự đau đớn, sự nuối tiếc về điều chưa làm được... Và An đã chấp nhận sự thật đó một cách bình thản, lạc quản... khi tôi nhìn vào khuôn mặt tươi cười của em, nếu không nói ra sẽ không ai biết đó là một người ung thư giai đoạn cuối. Em đã sống bình thản, như chính cái tên Cha Mẹ đã đặt cho em: Thế An.

Mọi nỗi đau rồi sẽ qua, nhưng nụ cười hồn nhiên lạc quan của em ngày hôm ấy sẽ theo chúng tôi đi suốt quãng đời còn lại..để nhắc nhở về một bài học về tinh thần lạc quan trước nghịch cảnh...
Hình Kèm Theo
File Type: gif thean.gif (133.6 KB, 32 lần tải)
File Type: jpg image001.jpg (54.6 KB, 30 lần tải)
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 04:05 PM   #8
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta



Tình cờ tôi thấy một nickname của một thành viên trên diễn đàn chúng ta ... "livetolove". Trong giây phút lạ lùng ấy, Tôi chợt thấy (có lẽ em cũng thế) tất cả sự yêu thương của của mọi người dành cho mình, tôi rất vui vì biết rằng em sống rất thật và đầy ý nghĩa: Sống để yêu thương...


Khi cánh cửa tương lai bỗng đóng sập trước mặt mình. Khi phải một mình đối diện với những đau đớn về thể xác lẫn tâm hồn, nỗi tuyệt vọng, sự khó khăn trong cuộc sống... Khi đó, bạn chỉ biết nương tựa vào chính nghị lực và ý chí của mình để vượt qua nghịch cảnh và khi đó tình yêu thương trở thành liều thuốc duy nhất chữa lành những vết thương. Tình yêu vào cuộc sống, tình yêu gia đình, tình thương bè bạn là nguồn sức mạnh to lớn giúp ta có thêm cản đảm đối diện với hòan cảnh khắc nghiệt này...

Đầu tháng 10 tôi về Long An, nhận được tin Chị Kim Hiệp, một cựu học sinh khóa đầu tiên trường LQĐ chúng ta đang gặp bệnh hiểm nghèo. Chị là một giáo viên trường Cao Đẳng Sư Phạm Long An, những tưởng cuộc sống sẽ mang đến cho chị nhiều điều tốt đẹp, khi chị được nhận được học bổng đi du học. Nhưng cuộc sống có những điều không ngờ lại xảy ra. Khi đi khám sức khỏe, chị phát hiện đang mang trong mình một khối u ác tính. Một cánh cửa mở ra một chân trời tươi đẹp, đột nhiên đóng sầm lại trước mặt. Giờ đây, một mình chị phải chịu đựng nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Chị vừa trải qua một cuộc phẫu thuật lớn để cắt bỏ khối u, lại tiếp tục phải chịu những đợt hóa trị dài hạn nhằm tiêu diệt những tế bào ung thư còn lại và ngăn ngừa tái phát...

Một cánh cửa đã khép lại... nhưng mở ra muôn nghìn cánh cửa khác... Đó là sự quan tâm chia sẽ của những thành viên trong cộng đồng LQĐ. Chị Trúc từ Úc, hằng ngày vẫn gọi điện về thăm hỏi động viên chị, các anh chị khối 90 đã tổ chức đến bệnh viện thăm chị ngay sau khi chị vừa mổ xong. Các bạn CHS sinh các khối sau khi hay tin chị bệnh cũng quan tâm thăm hỏi về tình hình sức khỏe của chị.

Hiện nay sau khi phẫu thuật, chị chuẩn bị bứơc vào những đợt hóa trị dài ngày. Topic này là nơi chúng ta gửi đến chị Kim Hiệp những tình cảm, những lời động viên, là nơi tiếp nhận những đóng góp của tất cả CHS LQĐ, để hỗ trợ chị Hiệp vượt qua căn bệnh hiểm nghèo này.

Hy vọng rằng với nghị lực của mình chị Hiệp sẽ chiến thắng được bệnh tật và tiếp tục đi học mang kiến thức về phục vụ cho quê hương Long An.

Hãy giang rộng đôi tay cùng đỡ lấy 1 người bạn !

Mọi thông tin liên lạc xin liên hệ:

- Tại TPHCM: Nguyễn Lê Vĩnh Lộc K90 (090.3687211),

Bảo Trân 90B ( 0918843076)
- Tại Long An: Như An K90B,
Tuấn Hiệp 91B (098.3.999.072)
- Nước ngòai: Trúc 90B (YMS: tp2007),
Khánh 90A (YMS: nhoangkhanh)
Hình Kèm Theo
File Type: jpg image001.jpg (11.2 KB, 28 lần tải)
File Type: jpg myheart.jpg (25.4 KB, 27 lần tải)
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 04:07 PM   #9
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Học bổng "Tiếp bước đến trường"

Một hoạt động của Hội được mọi người rất hoan nghênh là học bổng "tiếp bước đến trường".Những năm qua, các thành viên của cộng đồng Lê Quí Ðôn đã có nhiều hành động thiết thực nhằm giúp đỡ các bạn gặp khó khăn trong cuộc sống cũng như trong học tập. Nhiều phần học bổng, nhiều lời động viên, khích lệ chân thành từ các thành viên đã được gửi đi... và phần nào đã phát huy tác dụng! Mong rằng trong thời gian sắp tới, tất cả chúng ta vẫn sẽ duy trì và phát huy hơn nữa tinh thần tương thân tương ái này các bạn nhé.
Quỹ khuyến học rất mong được sự đóng góp của tất cả các bạn dưới bất kỳ hình thức nào. Xin chân thành cảm ơn!
Hội cựu học sinh tiếp nhận sự đóng góp từ các khối và chọn tài khoản sau đây là nơi tiếp nhận hình thức đóng góp bằng chuyển khoản:
* Người thụ hưởng: Nguyễn Thị Tuyết Trinh
* Tài khoản số: 31010000146912 tại Ngân hàng Đầu tư Chi nhánh Thành phố Hồ Chí Minh.
* Hoặc tài khoản số: 0251001069662 tại Ngân hàng Ngoại thương.
Lưu ý:

Ghi rõ nội dung chuyển tiền như sau: "Nộp Quỹ khuyến học Lê Quý Đôn- Long An" và ghi rõ họ, tên người gởi, khoá học.
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 17-03-2007, 04:08 PM   #10
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,686 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: 2. vườn hoa của chúng ta

Vùng trời Ký ức - Chút tình gởi gió
1. Giã từ áo trắng
2.Cơn mưa trường củ
3. Hạnh phúc giản đơn
4.Hình như là ngày xưa
5. Hoài niệm khó phai
6. Ký túc xá của rùa con



Thơ tình Lê Quý Đôn
1. Bài thơ chia tay
2.Giữa hai chiều nỗi nhớ
3. Gởi cô bé một thời tôi ngơ ngẩn
4.Một thời
5.Thư viện tỉnh

các phần này đều có trên diễn đàn mong các bạn ghé qua xem biết đâu còn khám phá cái hay hơn chứ up hoài sao giống spamer quá hihihi
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến

Chủ đề tương tự
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gởi
câu chuyện Bát Mì MinhTien Nghệ thuật sống 3 02-11-2018 08:32 AM
3. Viết cho đàn em magicboy Nội san 7 16-03-2007 10:48 PM
Help me again! kami21 Tư vấn - Hướng nghiệp 13 09-03-2007 03:19 PM
Bước đầu của văn học Miền Nam LeGiang ..:: CLB Văn Thơ ::.. 0 07-02-2007 04:47 PM
Nên học nền giáo dục Mỹ những điểm nào nhk ..:: Thảo luận nghiêm túc ::.. 3 08-12-2006 12:15 PM


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:15 PM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps