Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > :: Sân trường :: > ..:: Thảo luận nghiêm túc ::..

..:: Thảo luận nghiêm túc ::.. Các vấn đề Xã hội , Giáo dục , Kinh tế ...

Tự thấy mình hèn!

Tự thấy mình hèn!

this thread has 75 replies and has been viewed 16287 times

Gởi Ðề Tài Mới Ðề tài đã khoá
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 10-06-2009, 02:47 PM   #31
Hồ sơ
myhanh
 
myhanh's Avatar
 
Tham gia ngày: Dec 2004
Cư ngụ: Love Planet
Tuổi: 43
Số bài viết: 7,404
Tiền: 0
Thanks: 2,122
Thanked 5,465 Times in 2,040 Posts
myhanh is on a distinguished road
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Trích:
Nguyên văn bởi Huy90A View Post
Xin các bác tư vấn giúp. Một thằng con khác vừa đứng bên nhà chửi sang: "bố tao cấm chơi ở sân là đúng rồi, để bố tao có đuờng ra vô thoải mái" Nghe theo bác gì đó vừa khuyên nên mình im lặng. Theo các bác mình có hèn không?
Bác im lặng là hèn đúng rồi!
__________________
Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick.
My Technical Blog
myhanh is offline  
Old 10-06-2009, 02:54 PM   #32
Hồ sơ
Huy90A
CEO LQDFF
 
Huy90A's Avatar
 
Tham gia ngày: Jun 2008
Số bài viết: 288
Tiền: 25
Thanks: 31
Thanked 339 Times in 104 Posts
Huy90A is on a distinguished road
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Trích:
Nguyên văn bởi myhanh View Post
Với điều kiện bác phải âm thầm tập thể dục để mình to khoẻ hơn lỡ có ngày thằng bự đó vào nhà bạn bảo bạn ra khỏi nhà thì cũng đủ khả năng để tống cổ nó khỏi nhà, chí ít đủ chịu đựng để kêu hàng xóm đến giúp.
Còn bác không cải thiện gì thì quả là hèn thật...
Nói thật với bác mình cũng suy nghĩ nhiều lắm. Tập thể dục thì mình lớn tuổi rồi với lại nay tiếp khách mai uống bia nên tập sợ không phát triển mà còn tẩu quả nhập ma.
Cũng định liên kết với mấy anh hàng xóm khác nhưng thấy hình như ai cũng ngán thằng này.
Mình thấy thôi để giữ hòa khí với thằng hàng xóm thì mình cấm các con đừng nói đến chuyện đó nữa kẻo nó nghe thấy thì mệt lắm. Thằng con lúc đầu đâu chịu im mình phải làm cho nó một trận thì nó mới không dám nói.
Nghĩ lại không biết mình có hèn quá không vậy?
Huy90A is offline  
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Huy90A vì bạn đã đăng bài:
Nhungkekieubinh (10-06-2009)
Old 10-06-2009, 02:59 PM   #33
Hồ sơ
Huy90A
CEO LQDFF
 
Huy90A's Avatar
 
Tham gia ngày: Jun 2008
Số bài viết: 288
Tiền: 25
Thanks: 31
Thanked 339 Times in 104 Posts
Huy90A is on a distinguished road
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Đọc chơi thôi ngen. Thằng BBC này cũng phản động lắm.
[Đăng nhập để xem liên kết. ]
Huy90A is offline  
Old 10-06-2009, 03:07 PM   #34
Hồ sơ
TheDeath
CEO CLBCK
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Số bài viết: 5,744
Tiền: 8283
Thanks: 456
Thanked 3,063 Times in 1,371 Posts
TheDeath is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Trích:
Nguyên văn bởi Huy90A View Post
Một người bạn gửi cho mình. Đăng lên hầu các bác vậy. Đang nhìn lên (sẽ cố gắng nhìn ngang hay nhìn xuống) nếu các bác thấy bài này nói láo thì cho ý kiến ngen để mình chửi cái thằng viết tầm bậy.

Một ngày cuối tuần, cả nhà Ổi đi chơi. Bố lái xe. Mẹ thích nhất cảm giác ngả ngốn ở ghế sau, chìm mình trong tiếng nhạc, ngắm những vạt cây lướt vun vút trên nền trời xanh qua ô cửa kính, và nghĩ ngợi vẩn vơ .... Trong khung cảnh thật yên bình, mẹ nghĩ đến những tháng ngày mình đang sống - cuộc sống ở Nhật, đến xã hội này, con người ở đây, ... rồi mẹ chợt nhận ra cái này thật ngộ: Đây chính là xã hội chủ nghĩa... :-)

 

Hihi...thực ra, bao nhiêu kiến thức lý luận triết học, xã hội học, kinh tế học về xã hội chủ nghĩa đầy cao siêu đã học trong trường ĐH mẹ Ổi quên tiệt hết rồi. Chủ nghĩa xã hội theo cách hiểu của mẹ Ổi chỉ đơn giản là một xã hội thật đẹp, như những gì mẹ đã mường tượng ra qua những bài tập đọc sách đạo đức lớp 5, nơi có những con người sống trung thực nhặt được của rơi trả người đánh mất, sống trách nhiệm như bạn Thắng trên đường đi học về thấy thanh ray đường tàu bị trật đã tìm mọi cách báo hiệu cho đoàn tàu dừng lại...nơi con người ta sống bình đẳng, yêu thương nhau, không có người nghèo khổ ... thì đây, chính là những gì mẹ nhìn thấy.

 

Tại sao nói là bình đẳng. Tất nhiên đây chỉ là khái niệm tương đối. Bình đẳng ở đây không phải là cào bằng, nhưng có thể nói xã hội Nhật bản đã xây dựng được một hệ thống phân phối của cải một cách khá đồng đều, mà người ta vẫn lao động nghiêm túc, lao động hết mình. Có lẽ không nước nào trên thế giới này có tỷ lệ dân số middle class lớn như ở Nhật. Phải khoảng 80-90% dân số Nhật có mức sống trung lưu. Nghĩa là hầu hết mọi người trong xã hội có mức sống như nhau, có chăng chỉ là một sự chênh lệch rất thấp, không có quá nhiều người rất giàu hay quá nhiều người rất nghèo. Hầu hết mọi người dù ở nông thôn hay thành thị cũng đều ăn uống như nhau, cho con đi học ở những trường học có cơ sở vật chất như nhau, dịch vụ y tế, bệnh viện...về cơ bản như nhau. Cái cột điện ở Tokyo thế nào thì cái cột điện ở một nơi nhà quê hẻo lánh nhất cũng như thế. Không có chuyện cột điện ở Tokyo bằng bê tông sắt thép, còn ở nhà quê làm bằng cột tre... Hihi ...Mọi thứ đều đã được chuẩn hoá, cứ thế mà theo. Ở Nhật dù làm nghề gì, thì thu nhập cũng thường ở một mức nhất định tương đương nhau. Mới đầu mẹ Ổi cảm thấy rất sáo rỗng khi nghe người Nhật nói: tôi muốn làm tiếp viên hàng không vì muốn mang văn hoá Nhật bản đi ra thế giới, vì muốn cống hiến cho khách hàng những phút giây thư giãn trên chặng bay dài. Tôi muốn làm y tá để xoa dịu nỗi đau đớn của người bệnh. Tôi muốn làm cảnh sát để góp phần giữ gìn xã hội trật tự, yên bình .... Nhưng giờ mới hiểu họ nói thật lòng. Đơn giản vì dù làm nghề nào ở thành phần kinh tế nào, người đi làm nhà nước, hay làm công ty, hay nông dân làm ruộng, về cơ bản thu nhập cũng tương đương nhau, nên người ta chọn nghề theo sở thích. Không có chuyện lương cao vượt bậc, làm nghề nọ, công ty nọ lương gấp 10 lần nghề kia, công ty kia. Ai thấy mình thích hợp với việc gì thì làm việc ấy. Cũng chính nhờ thế người ta có tình yêu với công việc hơn, làm việc hết mình hơn. Và ở Nhật người ta cũng đánh giá theo việc chăm chỉ cần cù nhiều hơn là năng lực. Đúng là làm theo năng lực, hưởng theo lao động. Không phải ai sinh ra cũng giỏi giang, nhưng dù là ai, dù làm việc gì cao sang hay thấp hèn, miễn anh chăm chỉ lao động, anh sẽ có thu nhập và cuộc sống tốt như của mọi người.

Tất nhiên vẫn có những người giàu, rất giàu (thường những nghề có thu nhập đặc biệt như giới nghệ sĩ, hoặc doanh nhân lớn) còn phải nói là người nghèo thì rất hiếm gặp. Ít đến mức mỗi khi nhìn thấy một người nghèo ở đây mẹ Ổi đều cảm thấy thương vô cùng. Mà nghĩ kỹ ra thì những người trông khổ sở hơn như thế nhiều mình vẫn gặp đầy rẫy trước đây mà sao không thấy thương bằng. Trong khi những người này chỉ là trông mặt họ đen đúa gió sương hơn, quần áo trên người cũ kỹ một tý mà mình thấy mủi lòng. Chắc vì ai ai ở đây cũng trắng trẻo, bóng bẩy cả mà.

1 người bạn VN thắc mắc, sao ở Nhật mình gặp nhiều người khuyết tật thế nhỉ. Bố mẹ Ổi lý giải thế này, và người bạn đó đã gật gù công nhận đúng: Vì người khuyết tật ở đây không bị lãng quên, người ta vẫn có mặt trên mọi nẻo đường của cuộc sống. Tivi có chương trình thời sự nói bằng tay cho người điếc. Chương trình trẻ em hàng sáng có phần dành riêng cho trẻ kém phát triển. Vỉa hè luôn có vạch cho người mù, hiếm có toà nhà nào, dù to dù nhỏ, lại không có lối cho người đi xe lăn...Vậy là họ ra đường nhiều, họ tham gia các hoạt động xã hội nhiều thì mình thấy nhiều thôi.

 

Hệ thống hành chính của Nhật rất gọn gàng, hiệu quả. Họ không quản lý người dân bằng sổ hộ khẩu, mà theo nơi sinh sống, làm việc của người dân đó, nhưng cực kỳ chặt chẽ. Đến đâu sống chỉ cần ra wardoffice đăng ký hộ tịch ở đó. Thủ tục cũng vô cùng đơn giản và nhanh chóng. Khai 1 form, trình hộ chiếu, chờ khoảng 20 phút là xong, không dấu má chứng nhận lên xuống gì cả. Thế là mọi quyền lợi trách nhiệm của mình sau đó sẽ automatic được người ta quản lý. Ví dụ trợ cấp y tế, trợ cấp nuôi con ... nếu mình không biết, thì họ cũng sẽ gửi thư đến tận nhà nhắc nhở, không phải kiểu con khóc mẹ mới cho bú. Thậm chí, khi mình đến làm thủ tục nhận trợ cấp, họ rất vui cứ như thêm được một khách hàng bán được cái gì chứ không phải là chi tiền cho mình vậy, rồi đưa thêm một đống tờ rơi để mình tìm hiểu thêm các quyền lợi khác, nhắc nhở mình đủ thứ. Nói đến thái độ tiếp dân thì ôi, đúng là dùng từ "đầy tớ của dân" cũng không hề có gì quá đáng. Vô cùng mẫn cán, nhiệt tình. Phục vụ từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều, không nghỉ trưa. (buổi trưa họ cắt đặt thay nhau làm và ăn trưa vội vàng). Hỏi han cái gì cũng được trả lời tận tình, hỏi bao nhiêu cũng thế, không bao giờ cáu gắt. Mẹ Ổi nhớ lần về VN đi làm chứng minh thư, trời nắng như đổ lửa, đến nơi thấy cái cổng im ỉm. Nhìn cái biển ở ngoài giờ tiếp dân: sáng đến 11 giờ, chiều 2:00 đến 4:00. (trời ơi, nghỉ trưa gì mà những 3 tiếng). Mà lúc mẹ Ổi đến mới có hơn 3 giờ chứ đã đến 4 giờ đâu. Thế là không nộp được. Trước đó còn bao nhiêu công chạy xin dấu đủ loại giấy tờ cũng thành công toi. Cuối cùng cái CMT của mẹ Ổi bây giờ vẫn nằm trong "danh sách những việc phải làm lần về VN sau". Không phải là nói xấu VN, mà thấy sốt ruột cho nước nhà. Vì trong khi ở Nhật công chức chỉ có 950 nghìn/110 triệu dân, còn ở VN là 11,1 triệu công chức/hơn 80 triệu dân (nhiều gấp hơn 10 lần), còn chất lượng dịch vụ hành chính lại ngược nhau đến thế?

Các dịch vụ cộng đồng khác ở Nhật cũng rất là dễ chịu. Không có chuyện bệnh viện đúng tuyến, hay cấp lương nào mới được vào Việt-Xô... Thẻ bảo hiểm áp dụng cho mọi bệnh viện, công và tư, ở bất cứ đâu trên cả nước Nhật. Chất lượng các bệnh viện, phòng khám tư ở nông thôn cũng tốt chả kém, nên người ta không phải đổ xô lên tuyến trên. Ở bệnh viện thì ai đến trước khám trước, ai đến sau khám sau theo số, cứ thế mà chờ. Vì công bằng nên có phải chờ lâu cũng không thấy khó chịu. Y tá thì tận tuỵ dịu dàng đến cảm động. Vừa tiêm vừa luôn mồm xin lỗi, an ủi. Bác sĩ cũng nhẹ nhàng. Trộm vía nếu phải nằm viện thì cũng chỉ khổ vì bệnh chứ bệnh viện bao giờ cũng có điều hoà trung tâm quanh năm 27-28 độ, bước chân qua cửa bệnh viện là chả biết ngoài kia nắng đổ lửa hay tuyết đang rơi nữa. Giường được thay ga thường xuyên, mỗi người đều có tivi, tủ lạnh, và nút bấm gọi y tá ở đầu giường. Gọi bao nhiêu cũng không lo y tá bực mình bao giờ. Cấp cứu thì nếu gọi phải chuẩn bị xong xuôi rồi hãy gọi, kẻo mình vừa dập điện thoại đã thấy ò e ò e rồi. Hihi...khổ nỗi cái này mẹ Ổi phải kinh qua rồi mà. Thống kê trên toàn nước Nhật là trung bình xe cấp cứu sẽ đến bệnh viện trong khoảng 6 phút kể từ lúc được gọi. Choáng không? Phòng khám nhi thì trang trí cho cái gì cũng rất dễ thương, bác sĩ ngọt ngào với trẻ, luôn chuẩn bị sẵn đồ chơi để dỗ trẻ. Trẻ em dưới tuổi đi học miễn phí hoàn toàn cả tiền khám lẫn tiền thuốc, dù khám ở bất cứ đâu. Khám định kỳ miễn phí 6 tháng/lần nếu dưới 2 tuổi, và 1 năm/lần từ 2 tuổi trở lên. Còn Nhà trẻ thì cô giáo nào cũng nhẹ nhàng như cánh hoa, miệng cười mắt cũng cười ... trẻ con đi học đứa nào cũng cảm nhận được tình yêu của cô dành cho mình, và đứa nào cũng rất yêu cô giáo chứ không sợ cô bao giờ.

 

Nói về an ninh ở Nhật. Chỉ có phạm tội lớn chứ không có ăn cắp vặt, cướp giật dọc đường, đánh nhau, ẩu đả cũng không thấy bao giờ, chứ đừng nói đến đánh bom với súng đạn. Nhìn vào thời sự ở Nhật cũng đủ biết là tội phạm ít, vì cả những vụ vớ vẩn như có cái ôtô ở đâu đâm vào cái cột điện ko có người chết chẳng hạn, cũng đưa lên tivi. Những vụ mà như thế mà ở nước khác thì đăng bao nhiêu cho xuể. Tội giết người thường vì những lý do tinh thần hơn là vì tiền, nên có thể là những cách giết người cực kỳ quái gở, ... còn vì tiền thường là phá máy ATM, cướp ngân hàng. Mà rất buồn cười là thủ phạm thường không phải là dân ăn cắp chuyên nghiệp, nên hành sự cực kỳ stupid và toàn bị tóm tại trận...Haha. Còn người dân trong cuộc sống hàng ngày thì nhìn chung không phải lo nghĩ gì, rất yên bình. Nhà của Nhật bao giờ cũng có một mặt hướng ra lan can, sân vườn là cửa kính rất to để hứng ánh sáng, kính sát xuống tận sàn nhà, mà không có chấn song. Mở cửa kính này ra là bước toẹt ra vườn/hành lang luôn. Hàng rào cũng thấp, chủ yếu để ngăn đất và cho đẹp chứ không phải để tránh trộm. Mẹ Ổi nhiều lúc nghĩ, mình mà là dân đạo chích, chắc mình sẽ mơ một nơi thế này để tha hồ hành nghề. Hihi... Ra đường, trên tàu điện, xe búyt, các phương tiện công cộng, thì cứ việc ngủ thoải mái ... Mà đừng nói đến ăn cắp, có khi để phơi ra đấy cũng không bị lấy. Vào nhà hàng túi để ở ghế rồi đi toilet vô tư. Nhiều khi mẹ Ổi đi siêu thị, chọn thực phẩm xong vứt xe hàng ở một góc, mải mê ngắm nghía quần áo chán chê mới tìm đến cái xe hàng để thanh toán thì mới giật mình vì thấy cái túi của mình vẫn vứt trong xe từ bao giờ. Mẹ Ổi với cái tính đãng trí đã không ít lần quên đồ, nhưng chưa bao giờ bị mất cái gì cả. Ấn tượng nhất là lần ngồi chờ ở bến xe buýt, mẹ Ổi để quên cái túi của mình trên ghế chờ. Khi phát hiện ra và quay trở lại tới nơi thì đã cả mấy tiếng sau, chiếc túi vẫn nằm ở đó, màu đỏ rất nổi bật, mà ở một bến chờ xe buýt trước cổng bệnh viện, biết bao người qua lại. Mọi thứ trong túi vẫn còn nguyên, ví tiền, giấy tờ tuỳ thân. Ôi ôi, thật là không tưởng tượng nổi. Đúng là họ đầy đủ về vật chất thì người ta sẽ sống tốt hơn, không nhòm ngó đến của cải của người khác. Nhưng mẹ Ổi cho rằng đó mới là điều kiện cần thôi. Vì thực ra người Nhật cũng rất tiết kiệm. Người ta thậm chí chờ xếp hàng cả mấy chục phút dài dằng dặc chỉ để mua xăng rẻ được vài trăm Yên. Chứ 10,000 Yên (số tiền tối thiểu thường có trong ví các bà nội trợ), thì cũng là khá to với họ. Vậy mà vẫn không bị lấy thì là vì sao. Vì họ có cả điều kiện đủ là nếp sống đẹp, lương tâm thiện ... Ở Nhật đúng là như vậy, "Lễ" là cái đã ngấm vào máu của mỗi người dân. Họ cư xử với nhau không chỉ theo luật, mà còn theo lệ, theo lễ: Không ở đâu mẹ Ổi thấy người ta nói cảm ơn và xin lỗi nhiều như trong tiếng Nhật. Từ cảm ơn và xin lỗi ở trên đầu môi. Đi đường nhỡ va chạm vào nhau thì cả hai bên đều cúi đầu xin lỗi, bất kể ai sai ai đúng. Ổi thường hay nói chuyện với các bà già gặp ở đường. Bao giờ kết thúc câu chuyện cũng là lời cảm ơn của bà cụ, dù già như vậy. Cảm ơn vì đã giành thời gian cho bà được có những phút giây với đứa trẻ đáng yêu như Ổi. Ở trường dạy lái xe, người ta không chỉ dạy luật, mà văn hoá lái xe cũng rất được chú trọng. Chả thế mà ra đường nhiều khi cứ nhường nhau mãi, rồi mẹ Ổi (dù sao vẫn là người VN), thường là người đi trước. Hihi... Người ta rất nhường nhịn nhau. Khi 2 người cùng đến xếp hàng một lúc thì thường lịch sự cúi đầu nhường nhau đứng trước, chứ không có cảnh ai nấy cố gắng nhanh chân để được đứng trước. Người Nhật rất có ý thức giữ gìn kỷ luật chung. Ví dụ đi thang cuốn có luật bất thành văn là ai đứng trên thang để nó tự cuốn đi thì đứng dẹp về bên trái, để một lối bên phải cho những người vội vàng, muốn đi nhanh thì chạy trên thang nữa. Thế là ai nấy đều tuân thủ, chả thấy ai đứng yên mà đứng bên phải cả. Họ có ý thức trách nhiệm với xã hội từ những việc nhỏ như việc đổ rác chẳng hạn. Người ta phân loại rác rất kỹ, để dễ tái chế. Chia cơ bản nhất là rác cháy được và không cháy được. Nhưng trong rác cháy được, thì nhựa, giấy báo, giấy bìa, vỏ hộp sữa tươi,.....rác không cháy được thì hộp sắt, hộp nhôm, thuỷ tinh, đồ độc hại (pin...). Mẹ Ổi thì lười, chỉ phân loại sơ sơ, ví dụ vỏ hộp sữa hay juice bằng giấy, uống hết bóp cho nhỏ lại rồi vứt vào rác cháy được, nhưng mẹ để ý thấy các bà hàng xóm, các bà ấy mở cái vỏ cho phẳng ra, rửa sạch, phơi khô, xếp cả đống vào nhau, các khay đựng thịt cá cũng vậy, loại nào vào loại ấy khay trắng vào khay trắng, đen vào đen, nhựa trong vào với nhựa trong, rồi mới vứt. Hộp bằng kim loại có nắp bằng nhựa thì vứt riêng nắp, riêng hộp (tất nhiên hộp đã được cọ rửa sạch)... họ có được cái gì ở đó đâu, chỉ là vì tuân thủ qui định chung thôi. Mà rác nào được đổ ngày nào thì đúng ngày đó mới mang đổ, không thì cứ giữ ở nhà mình. Hôi thối cũng phải chịu chứ không mang ra bãi rác vứt trước ngày qui định. Mẹ Ổi không biết ở các nước văn minh khác như Mỹ và châu Âu thế nào, chứ dân châu Âu và Mỹ hàng xóm mẹ Ổi ở đây cũng a-ma-tơ chả hơn gì dân VN cả.

Ở Nhật là thế, cái gì cũng có qui định, và ai cũng tuân thủ, nên mọi thứ đều rất qui củ. Nói thêm về sự văn minh trong văn hoá ứng xử: Người Nhật không nói to ở chỗ đông người. Không ăn ngoài đường. Đứng ngồi đi lại ý tứ. Nói năng với nhau lễ phép lịch sự, thái độ nhã nhặn. Hiếm khi cáu kỉnh. Chưa bao giờ mẹ Ổi thấy người ta cãi nhau, ... hình như họ không bao giờ cãi nhau thì phải. ??? Tất nhiên là người phải có yêu có ghét chứ nhỉ?, nhưng thậm chí cả trên phim truyền hình của Nhật cũng không thấy cảnh các mẹ tốc váy lên chửi nhau như người TQ, VN, Hàn Quốc ...bao giờ. Nói chung, người Nhật rất lành tính, sống thiện. Văn hoá ứng xử của họ nếu chưa quen thì sẽ thấy cứng nhắc, có phần khuôn sáo, không thật lòng. Nhưng quen rồi thì sẽ thấy thật là dễ chịu.

Sơ sơ là thế, đã giống với xã hội chủ nghĩa chưa nhỉ? Không biết cái xã hội chủ nghĩa mà VN đang theo đuổi, với lại trong tưởng tượng của Cụ Mác với cụ Lê nin thế nào, chứ mẹ Ổi cũng chỉ mong muốn bấy nhiêu thôi.
Em rất cảm ơn bác, đọc đi đọc lại, rất xúc động...! Nếu đây là sự thật thì rõ ràng đây là xã hội Xã hội chủ nghĩa chứ còn là cái gì nữa?
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
TheDeath is offline  
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến TheDeath vì bạn đã đăng bài:
Nhungkekieubinh (10-06-2009)
Old 10-06-2009, 03:16 PM   #35
Hồ sơ
TheDeath
CEO CLBCK
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Số bài viết: 5,744
Tiền: 8283
Thanks: 456
Thanked 3,063 Times in 1,371 Posts
TheDeath is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Trích:
Nguyên văn bởi unkochan View Post
Bài viết rất chính xác về nếp sống ở Nhật.
Nếu mình có dự định đi Nhật cho mở mang tầm mắt, mà chi phí ở Nhật khá đắt đỏ nên nếu mình đi du lịch qua Nhật thì không biết Unkochan có cho mình ở ké vài hôm để đỡ tiền khách sạn í mà...
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
TheDeath is offline  
Old 10-06-2009, 07:31 PM   #36
Hồ sơ
unkochan
Senior Member
 
unkochan's Avatar
 
Tham gia ngày: Dec 2007
Số bài viết: 111
Tiền: 25
Thanks: 13
Thanked 31 Times in 25 Posts
unkochan is on a distinguished road
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Trích:
Nguyên văn bởi TheDeath View Post
Nếu mình có dự định đi Nhật cho mở mang tầm mắt, mà chi phí ở Nhật khá đắt đỏ nên nếu mình đi du lịch qua Nhật thì không biết Unkochan có cho mình ở ké vài hôm để đỡ tiền khách sạn í mà...
Welcome TD !
Nhà U đang sống hiện tại khá khiêm tốn nhưng chắc là đủ chỗ ngủ cho khoảng 2 người . TD và ACE nào có dịp sang đây nếu sắp xếp được thời gian mình sẽ làm guide cho...
__________________
Yes, we can!
unkochan is offline  
Old 10-06-2009, 07:37 PM   #37
Hồ sơ
HuuXuan96A
Senior Member
 
HuuXuan96A's Avatar
 
Tham gia ngày: Jan 2006
Số bài viết: 337
Tiền: 25
Thanks: 78
Thanked 178 Times in 75 Posts
HuuXuan96A is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Em không biết chỗ chị Ukochan thế nào, chứ ở Tokyo người vô gia cư đầy. Công nhận so với Việt Nam, thì Nhật hơn rất nhiều, phải nói là quá nhiều. Nhưng em muốn hỏi các bác, các bác có chọn được bố mẹ không ? Giả sử các bác ở đây, có cơ hội định cư ở Nhật, các bác sẽ lựa chọn thế nào ?
Em nói huỵch tẹt, thế giới này mạnh được yếu thua, Nhật cũng bị Nga với Trung Quốc chiếm mấy đảo, mà có làm gì dược đâu.
Các bác có để ý cái Đảo Phú Quốc của Việt Nam, nó gần Việt Nam hơn, hay gần Campuchia hơn. Nếu có dịp các bác đi khảo sát vùng biên giới giữa Việt Nam với Lào, xem dân Việt Nam khai thác rừng hộ các bạn Lào rồi suy ngẫm.
Em cũng không thích hàng Trung Quốc, nhưng giả sử tiền em ít, hoặc ra chợ chỉ thấy hàng Trung Quốc thôi, thì em biết làm thế nào? Dân Nhật đại đa số không thích hàng Trung Quốc, nhưng kim ngạch nhập khẩu hàng Trung Quốc của Nhật thế nào ?
Nếu em chửi Trung Quốc mà lấy lại được đất thì em cũng cố mà chửi. Nếu chửi mà làm nên chuyện thì chắc thế giới này nhiều chuyện vui rồi.
__________________
Có một ngày...
Em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác
...những nỗi buồn của mùa mưa khác
Những buồn vui...anh không có bao giờ...
HuuXuan96A is offline  
Đã có 2 thành viên gửi lời cám ơn đến HuuXuan96A vì bạn đã đăng bài:
MinhTien (11-06-2009), Nhungkekieubinh (11-06-2009)
Old 10-06-2009, 08:44 PM   #38
Hồ sơ
TheDeath
CEO CLBCK
 
Tham gia ngày: Oct 2007
Số bài viết: 5,744
Tiền: 8283
Thanks: 456
Thanked 3,063 Times in 1,371 Posts
TheDeath is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Nhiều người vượt đèn đỏ, bạn cũng vượt đèn đỏ... bị công an phạt bạn không thể lý giải rằng: "mấy người kia vượt có sao đâu?". Chuyện người ta nhỏ người ta bị ăn hiếp không có nghĩa là mình cũng dễ dàng cho người ta ăn hiếp! Nếu cái gì cũng yếu, hèn, cái gì cũng rụt rè "đề nghị" mà không dám đứng thẳng người dùng chữ "yêu cầu" thì... con cháu sau này nó nhắc đến cha ông mình như thế nào? Ở đây chúng ta cảm thấy thẹn là thẹn với cha ông của chúng ta, đã bỏ biết bao xương máu để giữ gìn bờ cõi, liệu con cháu Lạc Hồng không có chút cảm xúc nào thì làm sao xứng đáng đọc sử cha ông????
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
TheDeath is offline  
Old 10-06-2009, 08:52 PM   #39
Hồ sơ
HuuXuan96A
Senior Member
 
HuuXuan96A's Avatar
 
Tham gia ngày: Jan 2006
Số bài viết: 337
Tiền: 25
Thanks: 78
Thanked 178 Times in 75 Posts
HuuXuan96A is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

Vậy giả sử bác TheDeath đang là chủ tịch nước Việt Nam, bác sẽ làm gì lúc này về vấn đề Hoàng Sa ?
__________________
Có một ngày...
Em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác
...những nỗi buồn của mùa mưa khác
Những buồn vui...anh không có bao giờ...
HuuXuan96A is offline  
Old 10-06-2009, 11:16 PM   #40
Hồ sơ
magicboy
Moderators
 
magicboy's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 42
Số bài viết: 2,047
Tiền: 30000
Thanks: 106
Thanked 1,688 Times in 549 Posts
magicboy is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Tự thấy mình hèn!

nói cho sướng miệng để làm gì nhỉ, chứng tỏ mình hiểu biết àh, hay để mọi người nói mình không hèn, hay chỉ .. nói cho sướng cái miệng thỏa cái bực trong lòng, ...
Mình không tranh cải làm chi vì chẳng ích lợi gì cuối cùng thì rơi vào con đường ngụy biện, trích dẫn từng lời của nhau để bắt bẻ nhau là chuyện tào lao, vì thế ai tôn trọng tui và tônt rọng bản thân mình thì đừng trích dẫn của tui
Tui chỉ nói về 2 thứ: chủ nghĩa xã hội và xã hội chủ nghĩa , xin đừng lầm lẫn nó.
Xã hội chủ nghĩa là một xã hội tốt đẹp - giống như một ngôi nhà đẹp - ( tui không nói về chủ nghĩa xã hội nha) mà bất cứ quốc gia nào, chế độ nào cũng muốn xây dựng, muốn được ở trong ngôi nhà đó. Gọi là xã hội chủ nghĩa vì nó là tên gọi vậy thôi bạn gọi nó là xã hội tốt đẹp cũng được không cần phải gọi là xã hội chủ nghĩa để rồi lôi nhiều vấn đề khác vào.
và có nhiều cách để xây dựng có người đi theo chủ nghĩa tư bản, có người theo chế độ quân chủ và ở Việt Nam là đi theo chủ nghĩa xã hội. Thực tế chứng minh, con đường nào, tổ chức nào đoàn kết, hội đủ sức mạnh về tiền tài, vật chất, khoa học kỹ thuật thì sẽ nhanh chóng xây dựng được mô hình đó, bằng chứng là một số nước tiên tiến như Nhật, Mỹ .. đã tiến rất gần tới mô hình xã hội đó.
Vấn đề là bản chất xã hội đó - ngôi nhà đó -xây bằng vật liệu gì. Tôi bei61t chắc những nước tiên tiến đó không có những người nói cho sướng miệng. Ở Mỹ thích thì đi bầu cử không thích thì thôi chẳng thèm quan tâm làm chi, việc ai nấy làm cứ hoàn tah2nh tốt công việc của mình là được. Nếu chúng ta vẫn còn những người chẳng chẳng hiểu gì mà cứ oang oang nói ra vẽ ta nắm tất cả vấn đề thì còn lâu lắm mới có được cái xã hội đó.
Tui chỉ biết nhiêu đó và nghĩ rằng nói nhiêu đó thui nói nhiều có người lại biểu cập nhật này nọ.
Tôi yêu đất nước Việt Nam, nên tôi luôn muốn sống trên đất nước này , nói tiếng nói này còn ai có làm chủ thì có gì đây miễn xã hội này tiến lên xây dựng được xã hội tốt đẹp, mô hình xã hội chủ nghĩa là được
Tôi yêu con người Việt Nam, tôi làm hết sức trong công việc của tôi để phục vụ đồng bào tôi, tôi đâu còn đủ sức để lo xem ai vượt đèn đỏ, ai hút thuốc lá, việc đó thì có người có trách nhiệm lo vấn đề là họ tự nhận thức được trách nhiệm của mình chứ đừng nói cho sướng miệng
Xin đừng trích dẫn vì tui không tranh luận mà chỉ nêu ý kiến thui
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.

YM: thang12a1
site: http://buiquocthang.vn.googlepages.com
magicboy is offline  
Đã có 2 thành viên gửi lời cám ơn đến magicboy vì bạn đã đăng bài:
H2o100 (17-11-2009), khanhan2006_2009 (14-06-2009)
Ðề tài đã khoá



Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

Chủ đề tương tự
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gởi
Muốn con thông minh, cha mẹ phải sáng tạo trong trò chơi nhk Chuyện trẻ thơ 0 16-04-2009 11:44 AM
Ufo VÀ SỰ SỐng NgoÀi TrÁi ĐẤt LeGiang Thiên văn học 0 25-05-2007 10:13 AM
Ý nghĩa ngày Tết và các phong tục MarsNIIT ..:: Điểm tin ::.. 2 13-02-2007 01:39 PM
Liên Thanh Quyết Ngo Tuan Hiep Kim Dung-Tác giả & Tác phẩm 4 01-01-1970 07:00 AM
..::Cánh đồng Bất Tận::.. nobipotter ..:: CLB Văn Thơ ::.. 8 01-01-1970 07:00 AM


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:01 PM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps