Trích:
Originally posted by raykid2@Mar 11 2006, 09:56 AM
Một khi bà hoàng hậu ở Tàu mất, vua Tàu sai ông Mạc Đĩnh Chi vào đọc văn tế. Đến lúc quì xuống cầm bản văn đọc thì chỉ thấy một tờ giấy trắng, có bốn chữ "nhất". Đĩnh Chi không nghĩ ngợi gì, đọc ngay rằng:
"Thanh thiên nhất đóa vân, hồng tô nhất điểm tuyết, ngọc uyển nhất chi hoa, giao trì nhất phiến nguyệt. Y ! Vân tán, tuyết tiêu, hoa tàn, nguyệt khuyết".
Nghĩa là: Một đám mây trên trời xanh, một giọt tuyết trong lò đỏ, một cành hoa vườn thượng uyển, một vầng trăng ao Giao trì. Than ôi, mây rã, tuyết tan, hoa tàn, trăng khuyết.
Bài văn này còn chép vào sử Tàu. Người Tàu ai cũng chịu tài ứng biến nhanh.
|
Bài viết sai lỗi chính tả nhiều quá nên người đọc khó hiểu. Bài thơ 4 chữ nhất của tam quốc trạng nguyên Mạc Đĩnh Chi phải là:
Trích:
Thanh thiên nhất đóa vân
Hồng lô nhất điểm tuyết
Thượng uyển nhất chi hoa
Dao trì nhất phiến nguyệt
Y ! Vân tán, tuyết tiêu, hoa tàn, nguyệt khuyết.
|
myhanh tìm được bản tiếng Hán như sau:
Trích:
巫山一片云
峨岭一堆雪
上苑一枝花
长安一轮月
云散 雪消 花残月缺
|
"Hồng lô" có nghĩa là lò đang cháy đỏ. Còn "hồng tô" myhanh không biết là cái gì.
"Dao trì" có nghĩa là cái ao ở cung Tây Vương Mẫu. Cái ao (trì) này làm toàn bằng ngọc (dao). Trong bản Tiếng Hán ghi là "Quãng Hàn" hay "Quãng Hằng" là tên cung điện nơi Thường Nga ( Hằng Nga)sinh sống.