Trích:
Nguyên văn bởi angel2007
|
rainlee đã từng ước ao lớp mình nằm ngay đầu dãy cầu thang để mỗi lần đi căn tin ko phải đi 1 vòng dài thật dài.
rainlee đã từng ước ao lớp mình ko nằm cuối dãy hành lang để mỗi lần trời mưa ko bị tạt và dột đến...3 phía.
giờ rainlee ước j mình có thể trở về nơi đó, nơi cuối dãy hành lang này để mỗi ngày trời se lạnh lại ra đứng đó way mặt nhìn lên ngắm tất cả mọi người rảo bước trên hành lang vào lớp học, ước rằng được đứng nới đó nhìn ra con sân bé bé có người rainlee "iu" hay chơi đá banh những buổi trưa đầy nắng...
nhớ vô cùng...
giờ mọi thứ đã xa...
rainlee có thể về nơi đó, có thể đứng đó, nhưng những con người cũ ko còn, người đó cũng mãi ra đi....
kỉ niệm....
là thứ j đó thật đẹp, nhưng cũng thật đau mỗi khi nhớ.
hic. nhớ LQĐ waaaaa!!!!!!!!!!!!!!!
20-11 về thăm trường thui, thăm Tía, thăm thầy Hải, thăm tất cả thầy cô...