Ðề: Con gà què!
Trích:
Nguyên văn bởi MinhTien96A
Thời gian trôi qua thật mau.Mưa đã tới.Những con giun ngộp dưới nước trồi lên mặt đất,làm mồi cho bầy gà.Một bữa,con Què gặp được một con giun lớn,nó vừa kéo giun ra khỏi tổ,vừa cục cục gọi con nó tới,cùng kéo ,cùng ăn.Con gà con chạy tới,giật phăng con giun khỏi mỏ mẹ,chạy vào góc vườn.Con Què chạy theo.Bất ngờ con gà con quay lại,đá phốc một cái.Con Què ngã lăn quay.Nó muốn gượng đứng dậy nhưng đất trơn,lại ngã.
Từ bữa đó,con Què lại trở lại hình dáng thảm hại xưa kia.Nó lại bị con Ky,con Mướp hành hạ.Bầy gà cũng hắt hủi.Nó thường đứng co ro một mình ở góc sân,thỉnh thoảng lại nhìn con gà mái to,đẹp nhất bầy - ngày xưa từng là con nó.
|
Đoạn kết buồn quá! Hai mẹ con nhà gà này làm Dongoc nhớ đến hai mẹ con Nanh Trắng trong tập truyện cùng tên của JackLondon...Nội dung khác nhau, nhưng...buồn như nhau.
Nhìn ở góc độ tâm lý mà nói thì...con vật chẳng có tình cảm gì cả.
__________________
Có bao nhiêu chiều trong một chiều, mà ngổn ngang mặt gió,
Có bao nhiêu nhớ hòa trong nhớ, mà dáng cây nghiêng lệch cả hoàng hôn...
|