View Single Post
Old 28-09-2006, 10:01 AM   #3
Hồ sơ
shinichikudo
Senior Member
 
shinichikudo's Avatar
 
Tham gia ngày: Nov 2005
Cư ngụ: TXTA-LA
Tuổi: 36
Số bài viết: 227
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 41 Times in 37 Posts
shinichikudo is an unknown quantity at this point
Default Re: Sống có bản lĩnh

Tôi không chỉ vượt qua được những cám dỗ...
Tôi yêu nàng từ ngày đi học. Nàng vừa đẹp vừa học giỏi. Nhưng tôi mang mặc cảm nghèo, học kém nên chưa bao giờ dám nói thẳng. Dù vậy, tình yêu đơn phương đã giúp tôi sống tốt hơn rất nhiều.
Vào đại học, tôi tự tin viết thư bày tỏ. Thật buồn, nàng lạnh lùng từ chối và nói rằng tôi "nên tìm người khác xứng đáng hơn". Ra trường, gặp lại nàng, bao nhiêu yêu thương cứ ùa về. Tôi tự tin ngỏ lời cùng nàng. Nàng bật khóc. Nước mắt như xát muối trái tim tôi. Tôi biết nàng đang có người yêu, nhưng vẫn hy vọng. Cuối cùng nàng từ chối: "Em chỉ mến anh thôi!". Nàng lại khóc.
Từ đấy, mỗi khi không vui, nàng hay hẹn gặp tôi. Có khi ngồi bên nhau, nàng chỉ khóc, không nói một lời. Tôi dành những lời yêu thương để động viên, an ủi nàng, nhưng biết rằng chẳng thay đổi gì.
Rồi nàng lấy cái gã đã làm cho nàng đẫm lệ. Tôi cũng lập gia đình để quên đi những kỷ niệm cay đắng.
Một hôm, tình cờ gặp lại, tôi biết nàng không thật hạnh phúc. Chồng nàng gia trưởng và hay ghen. Thỉnh thoảng hẹn gặp nhau, ăn trưa, uống cà phê..., trò chuyện bâng quơ. Tôi ngắm nàng: vẫn đẹp và quyến rũ. Lòng tự ái, ích kỷ trỗi dậy, tôi nhủ: tại sao không chiếm đoạt nàng để trả thù cho sự bạc bẽo của cuộc đời? Nghĩ vậy, tôi rất quyết tâm. Những lời yêu thương bóng gió của tôi được nàng đáp lại một cách kín đáo.
Một lần, chúng tôi vào khách sạn - dường như nàng cũng muốn đánh đố với sự vụng trộm. Căn phòng đầy gợi cảm. Nàng ngã vào lòng tôi. Dịu dàng, êm ái! Yêu thương, chiếm đoạt! Tôi gần như đã làm được điều mình rắp tâm thực hiện, với sự đồng lõa của nàng.
Chợt chuông reo: "Ba ơi có điện thoại". Đó là tiếng của đứa con gái mới 3 tuổi của tôi. Trong cơn thảng thốt, tôi ngước nhìn khuôn mặt của nàng, bỗng giật mình: đó là khuôn mặt của người vợ hiền thục đang nhìn tôi trìu mến. Rồi chúng tôi im lặng nhìn nhau. Dường như chẳng cần nói gì mà cả hai cùng hiểu.
Sau lần đó, tôi và nàng rất ít gặp nhau. Như là sự tránh mặt. Nghĩ về "phút giây thần tiên bị bỏ lỡ" - mà cũng là cơ hội để trả thù - tôi thấy mình đã quyết định đúng. Bản lĩnh ư? Đó là tình yêu và trách nhiệm, với vợ con tôi và với cả nàng. Đó là những người tôi hết mực yêu thương (dù với nàng, tình yêu bây giờ chỉ là một tín ngưỡng) và tôi có trách nhiệm bảo vệ, nâng niu và giữ gìn họ.
Đôi khi giật mình nghĩ lại, tôi đã không chỉ vượt qua được cám dỗ xác thịt mà biết đâu tránh được nguy cơ làm bạn với HIV/AIDS! Cho tôi, vợ tôi và cả cho nàng! Bởi vì, sự dễ dãi sẽ làm người ta sa ngã, mà đâu chỉ có một lần, với một người!
Ngô Đồng Vũ (TP.HCM)


Thanh Niên Online
__________________
Lúc bé , tưởng cô đơn ở đâu xa lắm , chỉ đến ở những chỗ không người , giờ mới hiểu , có khi cô đơn ngay giữa chốn đông người
If u love something, set it free. If it comes back to u, it's urs. If not, it never was
Và con tim đã vui trở lại
shinichikudo is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn