Mai quích kèn...
Lại 1 chiều cuối tuần...mình ở công ty. Trời mưa! 1 cơn mưa vô tình...như chẳng quan tâm gì đến tâm trạng hay cảm xúc của ai.
Mình ngồi đây gõ lọc cọc những dòng suy nghĩ mong lung. Mình vào forum chẳng thấy ai, chắc ai cũng đi tận hưởng ngày weekend cả rồi... -buzz 1 anh chàng vào chào hỏi. ok, after saying Hi...Anh ta lại nói lung tung, cái gì mình cũng chả hiểu. Có lẽ không hơp nhau nó thế! Khách đến mình có việc phải làm....hơn 15 phút sau quay lại... lại buzz..mình ghét cái tiếng buzz này. Nãy giờ em làm gì vậy? (làm việc chứ làm gì chời! ko thấy mình để biểu tượng busy sao?) lại hỏi thăm vài câu. Tại sao em ko về quê chơi? (anh này bị điên hả trời, mình đã nói là mình bận làm việc,nếu không mình về quê rồi, chứ ở lại đây làm cái quái gì) buzz...(mình chúa ghét tiếng này) - em làm gì lâu thế? (I cant calm down any more...) -hình như anh ko đọc những gì em viết thì phải, em nói là em đang làm việc nên ko về quê đươc...(chỉ chát được khi rãnh mà thôi...) -anh đâu hỏi em nhìu đâu mà em làm gì zữ vậy? (mình làm gì mà zữ chời?) - bb em, ko làm phiên em nữa...(hơi bị đuối à nghen, có chút suy nghĩ. Ko lẽ mình vô duyên, hung dữ đến mức...qua chát con trai cũng nhận ra sao trời?, nhưng thôi kệ, mệt mỏi ròi!) ok bye anh. Có lẽ tâm trạng mình ko được tốt nên dễ cáo gắt với mọi người, nhưng rõ ràng cuộc sống cũng hơi bị khắc nghiệt! Đọc bài viết của Linh Miêu mừ thấy đồng cảm quá. Có những điều mình phải chấp nhận thôi, cuộc sống làm gì có công bằng (trời không cân nên đất phải nghiêng mà). |
Ðề: Mai quích kèn...
TLP có nhớ bài phát điên không lấy được chồng không? TLP post đó nha, 25 rùi đó nhen! cho người khác cơ hội cũng chính là mở ra cho mình một cơ hội đó.:wink_smile:
|
Ðề: Mai quích kèn...
Trích:
TLP đang mở cửa tan hoang...để chào đón mọi người nè...mừ có ai vào đâu:) |
Ðề: Mai quích kèn...
Trích:
|
Ðề: Mai quích kèn...
Trích:
chứ hồi đó anh An tìm lối vào thế nào nhĩ? |
Ðề: Mai quích kèn...
Anh An đặt nguyên 1 trái bom trước cửa, giật dây kíp nổ, cửa mở tung. Anh An tiến vào. Ai dè, cái cửa mở bung ra rồi bất ngờ khép lại. Anh An kẹt trong đó. giờ mặc cho số phận vì cứ ngỡ ta đặt bom phá được cửa ai dè người ta nhân cơ hội đó, mở cửa (để cho nó hợp lý ấy mà ). Giờ anh An đang giống như cao thủ võ lâm, đang đi tìm bí kíp phía sau cánh cửa (như phim kiếp hiệp HK ấy ) hi vọng ngày nào đó, luyện thành chánh quả để mở được cánh cửa kia để có thể tự do ra vào... Chúc anh An may mắn...
|
Ðề: Mai quích kèn...
Trích:
|
Ðề: Mai quích kèn...
Đợi anh An luyện thành chánh quả chắc cũng phải mất 9 tháng 10 ngày đó Đạt ơi!
|
Ðề: Mai quích kèn...
Trích:
|
Ðề: Mai quích kèn...
cái vụ mà cửa mở nhưng k ai vào nghe wen wen.
"bây giờ mận mới hỏi đào, vườn hồng có lối ai vào hay chưa? mận hỏi thì đào xin thưa vườn hồng có lối nhưng chưa ai vào." hehe, nghe có vẻ đễ nhưng muốn vào được như anh An k phải dễ àh nghen. mà vào rồi chuyện có muốn ra hay k còn tùy. hihi, có khi đuổi k thèm ra nữa chứ. |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:40 AM. |
Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này