Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An

Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An (http://www.lqdlongan.com/forum/index.php)
-   Chút tình gởi gió (http://www.lqdlongan.com/forum/forumdisplay.php?f=26)
-   -   Hồ than thở (http://www.lqdlongan.com/forum/showthread.php?t=170)

magicboy 01-01-1970 07:00 AM

trời ơi tính trốn mà củng bị truy nã nữa hihi
Bom ha
hom ay ma em kiem ra anh thi anh se cho em an banh kem khekhe

Taurus 01-01-1970 07:00 AM

Bạn đang buồn?
Bạn đang giận?
Hay bạn đang vui?
Bạn có thể trút hết tâm sự cho cái hồ than thở này…..mà không sợ bị người khác than phiền…..và hi vọng hồ than thở sẽ giúp bạn giảm stress và xoá tan mọi buồn phiền…..

PS: Ai mở hàng giúp đi rồi tới Taurus, hehehe…..

Taurus 01-01-1970 07:00 AM

Cái thằng này sao làm tui bực mình thế không biết? Lần nào lớp rủ đi họp cũng không đi, lúc nào cũng bận dzậy mà hễ bồ nó gọi một tiếng là chạy te te tới liền. Tui rủ nó không đi dzậy mà con nhỏ bạn tui không ưa chút nào đến thì nó cười tươi rói. Thiệt hổng hiểu nổi, cả chục năm là bạn bè, sướng khổ có nhau dzậy mà nó đối xử với tui như dzậy…….Chịu thôi chư sao giờ, ai biểu làm bạn nó làm chi…..????

DeMen 01-04-2006 10:12 PM

Dạo này diễn đàn bùn quá. Ngày ngày dạo qua như là một nghĩa vụ. Thấp thỏm mong chờ một luồng sinh khí mới.

Một cây làm chẳng nên non. Ai cũng bận bịu với công việc riêng của mình, thời gian dành cho diễn đàn có chăng cũng chỉ là tranh thủ. Nhưng, thử nghĩ mà xem, trong lúc đầu óc, hoặc là đang căng thẳng, hoặc là đang mệt mỏi, hay thậm chí là đang vui vẻ dễ chịu (mà những lúc như thế ít lắm), ghé vào một nơi đìu hiu thế này, ai còn hứng thú nữa????

Hứng thú ở đâu ra? Người ta chỉ có thể phát sinh cảm hứng, cảm thấy thôi thúc phải đăng nhập, viết bài, khi họ nhìn thấy ở đó một tâm hồn đồng điệu, một vấn đề gây bức xúc ... cảm hứng phải xuất phát từ trái tim chứ k thể từ nỗ lực. Cũng như, người ta chỉ có thể chia sẻ khi họ cảm thấy được thông cảm, chứ k phải nghĩ rằng sẽ được thông cảm.

Tâm huyết, nhiệt tình, tất cả cũng là phù du, bởi đó cũng chỉ là những cung bậc tình cảm của con người. Anh tình nguyện làm người đi đầu, anh tình nguyện trải lòng mình ra trước, nhưng chỉ nhận lại những im lặng đến nhức nhối, hay tệ hơn, những cái nhếch môi cười khẩy. Anh buộc phải tự hỏi, mình là ai, mình đang làm gì?

Phải chăng, anh chỉ là một kẻ khờ, cứ mải miết đi trên con đường mà mình tự cho là đúng, để rồi đến khi nhìn lại, thấy tất cả đều đã quẹo qua lối khác. Anh sống bằng gì đây, bằng lòng tin hay bằng niềm kiêu hãnh? Hay gì khác? Dù là gì đi nữa thì anh cũng k thể sống một mình.

.....

Taurus 02-04-2006 01:40 PM

Đã biết vô thường.........sao còn phiền não :rolleyes:

kienvang 02-04-2006 09:26 PM

Dế ơi, em lo cho room quá rồi đó , room vẫn vậy mà thôi,đâu cần phải viết bài nhiều là hay đâu phải không nào, mấy cái vụ tâm huyết nhiệt tình gì đó gặp nhau mới biết thôi , chứ còn trên room thì khác xa ...
Dạo này k99 (là khối trẻ năng động nhất )đang chuẩn bị tốt nghiệp nên ko có thời gian ghé room nữa , chúng ta còn nhiều chuyện phải làm lắm chứ không phải suốt ngày cứ phải ghé thăm room .
Chúc em vui hen .

Taurus 15-04-2006 01:14 PM

Cỏ xanh chẳng có ai trồng
Mà sao xanh biếc mênh mông tới trời
Bao nhiêu huỷ diệt trên đời
Cỏ xanh vẫn cứ xanh tươi tới cùng

Hãy mãi là cỏ xanh em nhé!!!


Taurus 04-06-2006 01:12 PM

MÌNH XIN LỖI
Một sớm mai thức dậy…..giật mình….choàng tỉnh….
Đêm qua….mình đã mơ….một giấc mơ có thật…..
Gần 10 năm qua, trong giấc mơ của mình chưa khi nào xuất hiện một người nào khác, ngoài bạn. Thế mà, đêm qua, sau 10 năm, một người không phải là bạn đã đi vào giấc mơ của mình, nhẹ nhàng và bỉnh thản đến mức khi giật mình tỉnh dậy, mình vẫn cứ nghĩ…..đó là hiện thực….
Trời ạ, mình chả bao giờ dám nghĩ con người ấy lại có ảnh hưởng đến mình nhiều đến vậy. Xin thề có trời là từ trước đến giờ, bạn, chỉ duy nhất bạn mới khiến mình ăn không ngon, ngủ không yên, ngày đêm thấp thỏm và tối lại nằm mơ. Vậy mà bây giờ, lại một người khác, xa lạ, chưa bao giờ nói chuyện với mình lại khiến mình nghĩ đến nhiều như vậy. Mà khốn khổ thay cho thân mình, trong cuối mỗi giấc mơ, khi nào mình cũng thấy bạn mỉm cười…..
Con người vốn tham lam và ích kỉ và mình cũng thế….nhưng sao lại là chuyện này và vào lúc này? Mình thấy ghét bản thân mình quá, mình đang đi lạc vào một khu rừng có những viên đá đầy màu sắc, mình say mê với chúng và quên mất rằng trong túi của mình, có một hòn đá cuội nhẵn thít, trơn bóng đang nằm đó, lặng lẽ chờ mình.
Mình xin lỗi bạn…….

HuuXuan96A 26-06-2006 09:13 AM

Sáng thứ Hai... lười làm việc quá !
Lang trên forum thấy cái topic này hay ghê.
Cho than 1 câu : sao tui làm biếng quá..........................!!!!!!!!!

LGi 26-06-2006 03:09 PM

Hồi đầu năm rồi vào học đại học tôi có một thời gian học quân sự tại một trung tâm giáo dục quốc phòng của Đại học quốc gia Tp.HCM, trong trung tâm ấy vẫn còn đó một xác chiếc xe tăng ban đêm khoảng 12h00 đi cầu cơ nghe nói là linh lắm, những đêm ròng thức đêm đẻ đi cầu cơ cũng vui vì phải trốn bảo vệ và tìm đường ra đó vì cũng khuất hơi xa,

ngày tháng năm..., đêm nay chúng tôi gồm những ba cô gái và 8 anh chàng thuộc dạng tin tưởng về những điều tâm linh ấy, chúng tôi phần lớn cầu về tình duyên nhưng mỗi người một ý, có hình như là hai anh chàng cũng cầu cơ và cũng trùng có một người con gái và người đó cũng trong bọn chúng tôi qua tên, nơi ở,

ngày tháng năm..., tôi chưa có lần nào cầu cơ nên cũng thử cầu cho mình một người con gái mà sau này sẽ thành bà xã nhưng qua hai lần cầu cơ khác nhau lại là hai người con gái khác nhau,

ngày tháng năm..., sau hơn ba tuần học quân sự tụi tôi cũng đi cầu cơ tiếp xem đề thi sẽ ra là cái gì, nhưng chúng tôi lại cũng bị hụt hơi, có hơn một nữa trong bọn tôi phải đi học lại vì điều tin tưởng đó...

ngày tháng năm..., tôi có quen một anh chàng, bạn ấy tên Long, là một người rất thân nhưng vì hoàn cảnh gia đình và khả năng tiếp thụ kiến thức nên Long không thể tiếp tục theo đuổi con đường học vấn được, học xong 12, Long bỏ tụi tôi để đi theo con đường riêng của mình, đi nghĩa vụ dài hạn, mọi người tưởng rằng Long vì hoàn cảnh như vậy nên đi cũng không có gì, thực chất tôi biết Long rất buồn, có thể nói tôi cũng buồn lây cho anh ấy (Long lớn hơn tôi hai tuổi), anh ta có yêu một cô gái, cô đó tên Hồng, từ hồi nhỏ chúng tôi chơi rất thân với nhau và giữa hai người có một tình cảm rất là sâu đậm không ai có thể ngăn cản hai người được nhưng sự thật quá phủ phàn, chúng tôi không thể tin được, Hồng bỏ tụi tôi ra đi, chúng tôi mật đi một người bạn, vừa buồn vừa giận, Long không trách hờn gì Hồng nhưng cô ấy lại tự trách bản thân mình...

Ở cách nhà tôi khoảng bốn cây số về Long Trì có một người thầy xem bói rất là chính xác (nhưng độ chính xác thế nào tôi không rõ), tôi chỉ biết rằng do sự xúi dục của gia đình đi xem như thế nào mà từ ấy cô Hồng không còn chơi chung với nhóm của tụi tôi, từ khi tôi lên học đại học ở ký túc xá này hơn nửa năm trời không tin tức về mọi người ở quê, hôm tết có về gặp Long, nhìn mặt anh trong già hơn trước nhiều, có lẽ hơn nửa năm không gặp, anh kể cho tôi nghe về tâm sự của anh, anh không còn liên lạc với Hồng nữa vì cô ấy hiện giờ Long cũng không biết ở phương trời nào nữa chỉ biết một điều cô ấy đã đi lấy chồng hơn hai tháng rồi, chồng của cô ấy hơn cô ấy 10 tuổi, người Hà Nội (chúng tôi chỉ biết có nhiêu đó thôi), anh Long cho tôi xem bức thư mà Hồng gửi cho Long, cô ấy kể rất là nhiều nhưng tôi chỉ nhớ một chi tiết mà làm thay đổi cả cuộc sống và tình yêu của Hồng, Trong một lần đi xem bói ở Long Trì, bà thầy bói nói cô ấy hiện giờ có một người theo đuổi nhưng không thành, Hồng sẽ sung sướng hơn nếu như lấy người Hà Nội, hơn cô ít nhất là 8 tuổi...

Hồng cũng là một người rất thích chơi cầu cơ và rất tin tưởng vào điều đó, người mà cô ấy lấy tên Quân, là một giám đốc trẻ của một doanh nghiệp trên thành phố, gốc Hà Nội, hơn cô 10 tuổi...

Thật sự Long và Hồng không thành vì Hồng đã có gia đình còn Long đã đi theo tiếng gọi quê hương, hai người khó lòng gặp nhau,

Bạn có ý kiến gì về việc này không nhưng tôi lại suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 01:54 PM.

Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này