PDA

View Full Version : Câu chuyện về Cô bé Lọ Lem


DeMen
29-03-2008, 11:16 PM
CÂU CHUYỆN VỀ CÔ BÉ LỌ LEM

<?XML:NAMESPACE PREFIX = O /><O:P></O:P>
<O:P></O:P>
Giờ Văn học bắt đầu. Hôm nay thầy giảng bài “Chuyện cô bé Lọ Lem”. Trước tiên thầy gọi một học sinh lên kể chuyện Cô bé Lọ Lem. Em học sinh kể xong, thầy cám ơn rồi bắt đầu hỏi các học sinh của mình.
<O:P></O:P>

<O:P></O:P>
THẦY: Các em thích và không thích nhân vật nào trong câu chuyện vừa rồi?

<O:P></O:P>
HỌC SINH (HS): Thích Cô bé Lọ Lem Cinderella ạ, và cả hoàng tử nữa. Chúng em không thích bà mẹ kế và chị em con riêng bà ấy. Lọ Lem tốt bụng, đáng yêu lại xinh đẹp nữa. Còn bà mẹ kế và cô chị kia đối xử rất tồi với Lọ Lem.

<O:P></O:P>
THẦY: Vậy theo các em, nếu vào đúng 12 giờ đêm mà Lọ Lem chưa kịp nhảy lên cỗ xe quả bí kia thì liệu chuyện gì sẽ xảy ra?


HS: Thì Lọ Lem sẽ trở lại hình dạng lem luốc như ban đầu, lại mặc bộ quần áo cũ rách rưới, tồi tàn. Eo ôi, trông kinh lắm ạ !


THẦY: Bởi vậy, các em nhất thiết phải là những người đúng giờ, nếu không sẽ tự gây rắc rối cho bản thân mình.Ngoài ra, các em tự nhìn lại mình xem, em nào cũng mặc quần áo đẹp cả. Hãy nhớ rằng đừng bao giờ ăn mặc luộn thuộm khi xuất hiện trước mặt người khác nhé. Các em gái nghe đây: Các em lại càng phải chú ý chuyện này hơn. Say này khi lớn lên, mỗi lần hẹn gặp bạn trai mà các em lại ăn mặc lếch thếch thì người ta có thể ngất lịm đấy (Thầy làm bộ ngất lịm, cả lớp cười ồ lên). Bây giờ thầy hỏi một câu khác nhé. Nếu em là bà mẹ kế kia thì em có tìm cách ngăn cản Lọ Lem đi dự vũ hội của chàng hoàng tử kia không nào? Các em phải trả lời thật lòng đấy !
<O:P></O:P>
<O:P></O:P>
HS: (im lặng, lát sau có một em giơ tay lên xin trả lời) Nếu em là bà mẹ kế ấy, thì em cũng sẽ ngăn cản Lọ Lem đi dự vũ hội ạ !


<O:P></O:P>
THẦY: Vì sao vậy?

<O:P></O:P>
HS: Vì ... vì em yêu con gái của mình hơn, em cũng muốn con mình trở thành hoàng hậu.

<O:P></O:P>
THẦY: Đúng. Vì thế chúng ta thường cho rằng các bà mẹ kế dường như đều chẳng phải là người tốt. Nhưng thật ra, họ chỉ không tốt với người khác thôi, chứ lại rất tốt với con mình. Các em hiểu chưa? Họ không phải là người xấu đâu, chỉ có điều họ chưa thể yêu con người khác như con mình thôi.
Bây giờ thầy hỏi một câu khác nữa nhé: Bà mẹ kế không cho Lọ Lem đi dự vũ hội của hoàng tử, thậm chí còn khóa nhốt cô bé trong nhà. Thế tại sao Lọ Lem vẫn có thể đi được và còn trở thành cô gá xinh nhất trong buổi vũ hội nữa?

<O:P></O:P>
HS: Vì có cô tiên giúp ạ, cô cho Lọ Lem mặc quần áo đẹp, lại còn biến quả bí thành cỗ xe ngựa, biến chó và chuột trở thành người hầu của Lọ Lem.

<O:P></O:P>
<O:P></O:P>
THẦY: Đúng vậy, các em nói rất đúng. Nhưng các em hãy thử nghĩ xem nếu không có cô tiên đến giúp thì Lọ Lem không thể đến dự lễ hội được, phải không?

<O:P></O:P>
HS: Đúng ạ !

<O:P></O:P>
THẦY: Nếu chó và chuột không giúp thì cuối cùng Lọ Lem có thể về được nhà không?

<O:P></O:P>
HS: Không ạ !

<O:P></O:P>
THẦY: Thấy chưa, nếu chỉ có cô tiên giúp thôi thì chưa đủ. Cho nên các em cần chú ý: Ở bất cứ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng cần có sự giúp đỡ của bạn bè. Bạn của chúng ta không nhất định phải là tiên là bụt, nhưng ta vẫn cần đến họ. Thầy mong các em có càng nhiều bạn càng tốt.<O:P></O:P>
Bây giờ, đề nghị các em thử hình dung xem, nếu chỉ vì mẹ kế không muốn cho mình đi dự dạ hội mà Lọ Lem lại bỏ qua cơ hội ấy thì liệu cô bé có thể trở thành vợ của hoàng tử được không?

<O:P></O:P>
HS: Không ạ ! Nếu bỏ qua cơ hội ấy thì Lọ Lem sẽ không gặp được hoàng tử, không được hoàng tử biết đến và yêu ạ.

<O:P></O:P>
<O:P></O:P>
THẦY: Đúng quá rồi ! Nếu Lọ Lem không muốn đi dự lễ hội thì dù bà mẹ kế không ngăn cản đi nữa, thậm chí giả sử bà ấy còn ủng hộ Lọ Lem đi chăng nữa, vi rốt cuộc cô bé cũng chẳng được lợi gì cả. Trong trường hợp này thì ai là người đã quyết định Lọ Lem đi dự lễ hội của hoàng tử?

<O:P></O:P>
HS: Chính là Lọ Lem ạ.

<O:P></O:P>
THẦY: Cho nên các em ạ, dù Lọ Lem không còn mẹ đẻ để được yêu thương, dừ bà mẹ kế không yêu cô bé, và những điều ấy cũng chẳng thể làm cho Lọ Lem biết tự thương yêu chính mình. Chính vì biết tự yêu lấy mình nên cô bé mới có thể tự đi tìm cái mình muốn giành được. Giả sử có em nào cảm thấy mình chẳng được ai yêu thương cả, hoặc lại có bà mẹ kế không yêu thương mình như trường hợp của Lọ Lem, thì các em sẽ làm như thế nào?

<O:P></O:P>
HS: Phải biết yêu chính mình ạ !

<O:P></O:P>
THẦY: Đúng lắm ! Chẳng ai có thể ngăn cản được các em yêu chính bản thân mình. Nếu cảm thấy người khác không yêu mình thì các em càng phải biết tự yêu thương mình gấp bội. Nếu người khác không tạo cơ hội cho các em thì các em cần phải tự tạo ra thật nhiều cơ hội cho chính mình. Nếu biết thực sự yêu bản thân thì các em sẽ tự tìm được cho mình mọi thứ các em muốn. Ngoài Lọ Lem ra, chẳng ai có thể ngăn cản cô bé cô bé đi dự buổi lễ hội của hoàng tử cả, cũng chẳng có ai có thể cản trở cô bé trở thành hoàng hậu, đúng không nào?

<O:P></O:P>
HS: Đúng ạ, đúng ạ !<O:P></O:P>

<O:P></O:P>
THẦY: Bây giờ đến vấn đề cuối cùng của bài học ngày hôm nay. Câu chuyện về cô bé Lọ Lem còn có chỗ nào chưa thực sự hợp lý không?

<O:P></O:P>
HS: (im lặng suy nghĩ một lát, một học sinh phát biểu) Sau 12 giờ đêm, mọi thứ đều trở lại nguyên dạng như cũ, thế nhưng đôi giày thủy tinh của Lọ Lem lại không trở về chỗ cũ.

<O:P></O:P>
THẦY: Trời ơi ! Các em giỏi quá ! Rất xuất sắc. Các em thấy chưa nào, ngay cả nhà văn vĩ đại (Charles Perault, tác giả truyện Cô bé Lọ Lem) mà cũng có những lúc sai sót đấy chứ. Cho nên, sai sót chẳng có gì đáng sợ cả. Thầy có thể cam đoan là nếu sau này, trong số các em có ai có ý định trở thành nhà văn thì nhất định em đó sẽ có tác phẩm còn hay hơn cả tác giả của câu chuyện Cô bé Lọ Lem. Các em có tin như thế không?

<O:P></O:P>
Tất cả học sinh đều vỗ tay reo hò, hưởng ứng lời người thầy.



<HR>Theo Hoàng Mộc, tạp chí Thế giới trong ta (tctgtt@yahoo.com), số CĐ 71+72 1+2-2008<O:P></O:P>
Lược dịch theo bài dịch trên mạng GD của TQ ngày 19-11-2007

<HR>
<O:P></O:P><O:P></O:P>
Chú thích:<O:P></O:P>
Nguyên văn của đầu đề bài viết này là Người Mỹ đã giảng dạy “Chuyện cô bé Lọ Lem” như thế đấy ! nhưng tôi muốn đổi thành đầu đề trên để các bạn ‘nhập cuộc’ được khách quan và đỡ bị ‘dị ứng’ và ‘áp đặt’ về nguồn gốc bài giảng.

Nguồn (http://slna-fc.com/diendan/forum_posts.asp?TID=7945&get=last#7950951)

myhanh
30-03-2008, 05:13 PM
Hehe người Việt Nam cũng thế mà ...

DeMen
30-03-2008, 09:26 PM
Ko hiểu ý anh myhanh muốn nói gì, nhưng phần "chú thích" là của người Việt đấy ạ :)

TheDeath
31-03-2008, 08:28 AM
Myhanh nói đúng đó, phần chú thích là của người Việt, nếu là người Việt thì ặc ặc: đọc ít truyện cổ tích thôi, lo mà làm toán và học bài văn mẫu đi, ngày mai mà điểm xấu thì ăn đòn đấy!:-&

myhanh
31-03-2008, 09:28 AM
Ý MH quá rõ rùi mà! Cái chú thích đó của một người Việt (chỉ của một người Việt) và MH cảm thương cho người Việt này khi ko được học theo kiểu kia. Còn MH cũng là một người Việt nhưng rất mai được người thầy tốt dạy theo kiểu kia. Do đó, kết luận lại không có gì cả !Quan trọng là trong cuộc đời này anh đã gặp ai và quan trọng họ nói gì với anh. Điều ta thấy ta nghe chưa chắc là đúng (không biết bao nhiêu câu chuyện nói về việc này).

cobemongmo
31-03-2008, 09:44 AM
Ý MH quá rõ rùi mà! Cái chú thích đó của một người Việt (chỉ của một người Việt) và MH cảm thương cho người Việt này khi ko được học theo kiểu kia. Còn MH cũng là một người Việt nhưng rất mai được người thầy tốt dạy theo kiểu kia. Do đó, kết luận lại không có gì cả !Quan trọng là trong cuộc đời này anh đã gặp ai và quan trọng họ nói gì với anh. Điều ta thấy ta nghe chưa chắc là đúng (không biết bao nhiêu câu chuyện nói về việc này).
Anh Myhanh thật may mắn khi gặp được người thầy như thế này, nhưng tính theo hiện tại trong thời buổi này thì những người này rất hiếm. Đáng tiếc thay.

myhanh
31-03-2008, 09:50 AM
Trong LQĐ mình có vài người như thế đó CBMM à!
Thầy Minh dạy toán a hồi lớp 10, Thầy kể cho lớp nghe ba câu chuyện và cũng hỏi đáp tương tự như trên đó. Ba câu chuyện này chắc sẽ đi mãi với a, hehe
Thầy Hảo chủ nhiệm a hai năm, Thầy cũng thường dùng các câu chuyện để qua đó nói đến học trò ...
Còn Thầy Yên thì sau khi ra trường a mới biết điểm này của Thầy, tuy quá muộn nhưng Thầy giúp a rất nhiều trong chuyện tình cảm qua các câu chuyện đó ...
Ở đây MH không muốn đề cập đến các giáo viên dạy văn.
Cách dạy tùy vào mỗi giáo viên nên không có giáo viên nào giống giáo viên nào. Bài giảng trên của 1 giáo viên người Mỹ chứ không phải của tất cả giáo viên người Mỹ, ...
Thân.

TheDeath
31-03-2008, 10:47 AM
Cách đặt vấn đề và cách tiếp cận sự việc của myhanh thì TheDeath không đồng ý, xin lỗi vì phải nói thẳng là không đồng ý tý nào! Myhanh có đọc các trường phái pháp trị tỷ dụ như Hàn Phi tử... "Người quản trị đất nước không cầu mong một vài người tự làm tốt mà quan trọng là không ai được làm sai... Khi đó nhà vua không cần làm gì mà không gì không làm được"?

Ý của người đưa ra bài này là việc dạy học này là phổ biến, và gần như là một thực tế hiển nhiên. Việc có một vài ông thầy tại Việt Nam dạy theo kiểu này thì mới chính là điều đáng bận tâm! Sao không phải là tất cả hay số đông các ông thầy Việt Nam phải làm điều ấy? Ý của người đưa ra bài viết là một bài học về cách tiếp cận vấn đề theo kiểu "thấy rừng chứ không thấy cây" còn mỹ hạnh thì "thấy vài cây mà không thấy rừng" rồi! Góp ý thế thôi, chứ không có ý gì!

myhanh
31-03-2008, 11:00 AM
hehe cái hợp ý TD là hiển nhiên, cái không hợp ý TD là cây không là rừng sao?
TD phải nêu ra thế nào là hiển nhiên và số liệu ở đâu?
MH đang tranh luận trên hai quan điểm rõ ràng: điều tác giả thấy và điều MH thấy. Chứ không tự mình suy luận viễn vông như kiểu TD.
Ngoài ra chưa kể cách dạy học A ở đây thì phù hợp nhưng áp dụng ở kia không phù hợp nữa.
Ví dụ áp dụng kiểu sinh viên tự nghiên cứu vào trường đại học Việt nam chắc tiêu hết quá. Hihi hỏi thử ngay bản thân mình xem có tuân thủ 1 giờ lên lớp 3 giờ tự nghiên cứu như các thầy căn dặn chưa?
Hihi tranh luận chỉ là tranh luận và qua trọng hơn ta rủt ra gì từ nó.
Thân

DeMen
31-03-2008, 11:04 AM
Ý MH quá rõ rùi mà! Cái chú thích đó của một người Việt (chỉ của một người Việt) và MH cảm thương cho người Việt này khi ko được học theo kiểu kia.
Em vẫn ko hiểu được ý anh myhanh. Tại sao lại là "cảm thương"? Việc người đó dịch bài viết này cho chúng ta đọc ko nói lên việc người đó có được học theo lối đó hay ko.

Cái "chú thích" đó chỉ cho thấy là người này nắm rõ tâm lý của người Việt trong việc tiếp nhận cái mới. Cũng xin nói thêm, người này đang làm việc và sinh sống ở Đức, và nói về trình độ và học vấn của anh ấy thì có lẽ không ai dám "cảm thương"

TheDeath
31-03-2008, 11:11 AM
Dầu gì đi nữa thì myhanh thuộc trường phái bảo thủ quá đi!:-P:biggrin: Bảo thủ wúa con gái nó không thích đâu! =)) Phải dân chủ và đổi mới một tý đi!

DeMen
31-03-2008, 11:12 AM
Còn về câu chuyện này, em chỉ nghĩ đơn giản rằng - có một cách dạy, một cách tiếp cận thú vị như thế, đó quả là một bài học hay. Tác giả ko có ý đánh giá một nền giáo dục (đó cũng là lý do khiến người dịch phải đổi lại tựa đề, vì sợ làm lệch lạc hướng suy nghĩ của mọi người)

Vinh Loc 90A
31-03-2008, 11:23 AM
Hồi tôi còn học lớp 10 ở trường Thủ Thừa, tôi nhớ buổi học cô Tâm dạy văn lúc đó. Đề văn là phân tích câu "ăn cổ đi trước, lội nước theo sau". Tất nhiên, trong giáo án là phê phàn những ngừơi thích hưởng thụ. Cô giáo giảng hướng học sinh tới điều đó. Và học sinh ai cũng nghĩ vậy. Bằng chứng là khi cô hỏi,"các em có ý kiến gì khác không". Ai lên trả lời, vòng vo thì cũng ý đó. Nhưng bất ngờ là khi cô bảo "câu này còn có ý khác, việc gì chắc ăn thì ta làm trước, việc khó khăn ta làm sau". :)=))). Cũng vì vậy mà tôi nhớ tiết học đó hoài. :)
Nhưng cô bảo ấy chỉ nói ngoài lề (vô thi mà nói vậy rớt chắc...)

myhanh
31-03-2008, 11:28 AM
@TD: Cái vụ con gái thích hay không chưa biết à TD! Không nghe ông bà ta nói :
"Nồi nào thì úp vung nấy" sao? Cái vụ con gái thik thì MH không dám tự hào như TD vì TD có ít nhất 1 người là bà xã mà bà xã đâu là "con gái". Ack ack...
@DeMen: Không biết tác giả đã vô tình hay cố ý làm người ta hiểu lầm! Hehe nếu hiểu theo ý của DeMen vừa nêu thì quá tốt đi chứ.MH cũng weo côm mà. Nhưng không biết vô tình hay cố ý. DeMen không nêu ra luận điểm này ngay cái bài thứ hai chứ mà lại dẫn dắt mọi người đi vào đúng cái mà tác giả cũng "vô tình hay cố ý" rùi cuối cùng kết luận cái rụp:"Tất cả lạc đề". Trong ba mươi sáu chiêu thì chiêu này gọi là "giương đông kích tây" hehe.

Vinh Loc 90A
31-03-2008, 11:32 AM
Có gì đâu mà spam bài dữ vậy =)).
Anh nghĩ, dịch giả hơi chủ quan, không ngờ bị MH bắt giò. :biggrin:

DeMen
31-03-2008, 12:16 PM
Em vẫn chưa hiểu được ý anh myhanh muốn nói gì :D

myhanh
31-03-2008, 12:26 PM
@DM:Hehe trong tranh luận đôi khi ko hiểu ý một người tham gia phát biểu là chuyện bình thường ...