PDA

View Full Version : Núi Đôi


myhanh
04-12-2007, 08:57 AM
NÚI ĐÔI

Bảy năm về trước em mười bảy
Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng
Xuân Dục, Đoài Đông hai cánh lúa
Bữa thì em tới bữa anh sang.

Lối ta đi giữa hai sườn núi
Đôi ngọn nên làng gọi Núi Đôi
Em vẫn đùa anh: Sao khéo thế
Núi chồng, núi vợ đứng song đôi.

Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
Mới ngỏ lời thôi đành lỗi hẹn
Đâu ngờ từ đó mất tin nhau.

Anh vào bộ đội lên Đông Bắc
Chiến đấu quên mình năm lại năm
Mỗi bận dân công về lại hỏi
Ai người Xuân Dục Núi Đôi chăng?

Anh nghĩ quê ta giặc chiếm rồi
Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
Mỗi tin súng nổ vùng đai địch
Sương trắng người đi lại nhớ người.
Đồng đội có nhau thường nhắc nhở

Trung du làng nước vẫn chờ trông
Núi Đôi bốt dựng kề ba xóm
Em vẫn đi về những bến sông?
Náo nức bao nhiêu ngày trở lại

Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
Hành quân qua tắt đường sang huyện
Anh ghé thăm nhà thăm Núi Đôi

Mới đến đầu ao tin sét đánh
Giặc giết em rồi, dưới gốc thông
Giữa đêm bộ đội vây đồn Thứa
Em sống trung thành, chết thuỷ chung

Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
Hàng thông, bờ cỏ, con đường quen
Nắng lụi bỗng dưng mờ bóng khói
Núi vẫn đôi mà anh mất em!

Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo
Em còn trẻ lắm, nhất làng trong
Mấy năm cô ấy làm du kích
Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng

Từ núi qua thôn đường nghẽn lối
Xuân Dục Đoài Đông cỏ ngút đầy
Sân biến thành ao nhà đổ chái
Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay
Cha mẹ dìu nhau về nhận đất

Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
Nứa gianh nửa mái lều che tạm
Sương nắng khuấy dần chuyện xót đau.
Anh nghe có tiếng người qua chợ
Ta gắng mùa sau lúa sẽ nhiều

Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!
Nhưng núi còn kia anh vẫn nhớ
Oán thù còn đó anh còn đây
Ở đâu cô gái làng Xuân Dục

Đã chết vì dân giữa đất này?
Ai viết tên em thành liệt sĩ
Bên những hàng bia trắng giữa đồng
Nhớ nhau anh gọi: em, đồng chí
Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

Anh đi bộ đội, sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm./.
Vũ Cao
Chắc có lẽ có bạn sẽ thắc mắc rằng bài Núi Đôi (http://www.lqd-longan.com/forum/showpost.php?p=1276&postcount=78) đã được myhanh post ở thread "Những bài thơ bất hủ (http://www.lqd-longan.com/forum/showthread.php?t=252)" sao hôm nay lại post ở đây?
Uh xin các bạn yêu thơ hãy đọc lại lần nữa trước khi đọc bài báo sau đây nha:
Đọc Bài báo (http://www.laodong.com.vn/Home/vanhoa/2007/12/67284.laodong)

92A01
04-12-2007, 09:58 AM
Núi đôi này nằm gần Đền Gióng. Đây là bài thơ nổi tiếng. Đọc bài này tự dưng nhớ đến bài "Màu tím hoa sim" của Hữu Loan.

92A01
04-12-2007, 11:30 AM
Nàng có ba người anh đi bộ đội
những em nàng
có em chưa biết nói
khi tóc nàng xanh xanh.
Tôi người vệ quốc quân
xa gia đình
yêu nàng như tình yêu em gái
ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới
tôi mặc đồ quân nhân
đôi dày đinh
bết bùn đất hành quân
nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo.
Tôi ở đơn vị về
cưới nhau xong là đi
từ chiến khu xa
nhớ về ái ngại
lấy chồng đời chiến chinh
mấy người đi trở lại
lỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...
Nhưng không chết người trai
khói lửa
mà chết người gái nhỏ hậu phương
tôi về
không gặp nàng
má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương tàn lạnh vây quanh.
Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần.
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim.
Ngày xưa
đèn khuya
bóng nhỏ
nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...
Một chiều rừng mưa
ba người anh từ chiến trường Đông Bắc
được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
gió sớm thu về rờn rợn nước sông.
đứa em nhỏ lớn lên
ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí.
Chiều hành quân
qua những đồi hoa sim
những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa:
“áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, mẹ già chưa khâu”.
Ai hát vô tình hay ác ý với nhau
chiều hoang tím có chiều hoang biết
chiều hoang tím tím thêm màu da diết
nhìn áo rách vai
tôi hát trong màu hoa:
“áo anh sứt chỉ đường tà
vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...”.
Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
tím tình ơi lệ ứa
ráng vàng ma

sừng rúc điệu quân hành
vang vọng chập chờn
theo bóng những binh đoàn
biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím.
Tôi ví vọng về đâu?
Tôi với vọng về đâu?
áo anh nát chỉ dù lâu...
HỮU LOAN

Vinh Loc 90A
04-12-2007, 12:01 PM
Tự dưng nhớ bài Quê Hương của Giang Nam quá!

Thuở còn thơ ngày 2 buổi đến trường
...
Xưa yêu quê hương vì có hoa có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có phần xương thịt của em tôi.

(Lạc đề hơi bị xa à! Có lẽ chủ đề này myhanh muốn nói đến việc nhà thơ Vũ Cao vừa ra đi ngày hôm qua...)

gacon
04-12-2007, 09:05 PM
Hôm nay cả lớp tôi lại đọc thơ! Nghe có vẻ rất kì lạ vì chúng tôi vốn là "dân" chính trị. Nhưng tôi thấy mình thật may mắn khi có một người thầy dạy lịch sử yêu văn thơ và ông truyền cho chúng tôi tình yêu quê hương đất nước qua những bài thơ, bài hát.

Hôm nay, chúng tôi đọc thơ, vẫn là Hữu Loan, Giang Nam, Vũ Cao,... nhưng hôm nay chúng tôi đọc với cả sự nhớ tiếc đối với tác giả của "Núi đôi": "Núi vẫn đôi mà anh mất em", ước gì ông chỉ đi xa...

duonghoanghiep
05-12-2007, 12:52 AM
Trong năm nay người yêu thơ vừa mới thương tiếc nhà thơ Chính Hữu (nổi tiếng với bài Tình đồng chí) thì nay lại đến nhà thơ Vũ Cao. Tối nay đọc tin mới hay một người nữa ra đi là nhà thơ Phạm Tiến Duật.

92A01
15-01-2008, 11:50 PM
Nhà văn của Mùa Lạc đã ra đi

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=238633
Nhà văn Nguyễn Khải - Ảnh: SGGP
- Nguyễn Khải, tác giả của truyện ngắn Mùa Lạc, quen thuộc đối với nhiều thế hệ học sinh trong trường phổ thông, đã qua đời lúc 19g25 tối nay (15-1) tại TP.HCM sau một thời gian nằm viện vì bệnh tim, thọ 78 tuổi.
Nhà văn Nguyễn Khải tên thật là Nguyễn Mạnh Khải, sinh năm 1930. Ông được gọi là nhà văn thời sự với nửa thế kỷ cầm bút gắn bó với những biến chuyển của đất nước. Từ thời kỳ miền Bắc vận động hợp tác hóa nông nghiệp, ông có cuốn tiểu thuyết gây chú ý Xung đột (1957), Mùa lạc (1960). Đến thời kỳ chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt, Nguyễn Khải có tác phẩm Họ sống và chiến đấu (ký sự 1966). Khi đất nước thống nhất, ông tiếp tục với Cha và con, và… (tiểu thuyết 1979), Gặp gỡ cuối năm (1982). Và trong thời kỳ đổi mới của đất nước, ông có Hà Nội trong mắt tôi (tập truyện ngắn 1995)….
Gần đây nhất, ông cho ra đời cuốn tiểu thuyết Thượng đế thì cười (2003) mang dáng dấp một cuốn hồi ký về cuộc đời viết văn của Nguyễn Khải.
Nguyễn Khải đã nhận được một số giải thưởng văn học như: Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam (1982) với tiểu thuyết Gặp gỡ cuối năm, Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (2000)...
Với năng lực sắc sảo của một ngòi bút tỉnh táo và lý trí, những tác phẩm của ông đều mang đầy hơi thở của thời cuộc, là những khám phá riêng của ông về những biến động phức tạp của đời sống cũng như tâm lý tình cảm của con người.

Một số tác phẩm chính của nhà văn Nguyễn Khải
Xung đột (1957)
Mùa lạc (tập truyện ngắn 1960)
Họ sống và chiến đấu (ký sự, 1966)
Đường trong mây (1970)
Ra đảo (1970)
Cha và con, và … (tiểu thuyết, 1979)
Gặp gỡ cuối năm (tiểu thuyết,1982)
Thời gian của người (tiểu thuyết,1985)
Một cõi nhân gian bé tí (1989)
Một người Hà Nội (tập truyện ngắn, 1990)
Một thời gió bụi (1993)
Hà Nội trong mắt tôi (tập truyện ngắn, 1995)
Sống ở đời (tập truyện ngắn, 1990)
Thượng đế thì cười (2003)

huongduong
17-01-2008, 09:52 AM
Cầu chúc mọi điều tốt lành cho gia đình của nhà văn ! chúng ta sẽ trân trọng nhửng cống hiến của ông!

lyphardmelody_sm
17-01-2008, 12:50 PM
"Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình từ trong những hy sinh, gian khổ, ở đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải có sức mạnh để bước qua những ranh giới ấy” :)

TheDeath
17-01-2008, 01:35 PM
Ngay hôm Nguyễn Khải mất, lúc báo chí chưa đưa tin thì cha mình đã biết... ông cầm hai quyển tuyển tập của Nguyễn Khải mà bùi ngùi nhớ lại những lần gặp Nguyễn Khải và Nguyễn Khải nói những lời tâm đắc trong đời viết văn... Cầu chúc linh hồn của nhà văn siêu thoát!

myhanh
17-01-2008, 01:45 PM
Mình không biết "Mùa Lạc" cũng như Nguyễn Khải! Thật đáng tiếc!

TheDeath
17-01-2008, 01:51 PM
Năm nay có quá nhiều nhà văn lớn ra đi, không rõ vận văn của nước nhà có phải bị suy rồi hay không?